Cô vốn đã sớm tỉnh dậy nhưng vẫn đang ngồi trên giường nhìn ra ngoài cửa sổ. Vài tia nắng thu dịu nhẹ rơi trên tóc cô, đôi mắt có chút sưng đỏ nhìn về phía cây tầm cửi bám víu trên cành cây lớn. Kanna nhìn chủ tử đau buồn như vậy cũng buồn theo. Nàng là do cô cứu về rồi cho làm cung nữ hầu cận, từ trước đến nay chưa từng bạc đãi nàng. Nàng cũng rất mong cô được hạnh phúc nhưng dòng đời đưa đẩy, phận nữ nhân chỉ có thể nghe theo sắp xếp của phụ mẫu mà thôi. Thở dài ngao ngán, nàng lay cô:
- Tiểu thư, người mau dậy chuẩn bị. Chúng ta còn phải tới tham kiến Thái Hậu và Vương Tôn nữa
- Đợi thêm chút nữa, ta muốn ngồi thêm chút nữa – cô nói, thanh âm như không khí mong manh
Nàng cúi đầu lui ra ngoài, có lẽ nàng biết người có khả năng làm cô tốt lên.
*Thao trường
Tất cả các quân lính ở thao trường hiện đang không ngừng hô hào, gào thét cổ vũ cho hai người trong trận. Hắn ngàn vạn lần cũng không muốn đụng vào Thiên Sinh Nha (TSN) nhưng hôm nay vì nhất định không được đả thương đối thủ nên đành phải rút kiếm ra. Gã cầm một thanh trường kiếm chỉa vào hắn thủ thế, đôi mắt ánh lên tia nguy hiểm. Hắn vẫn bình đạm như cũ, tay buông xuôi theo cơ thể. Ngay lúc cả hai phát khí tức đặc trưng của mình lên cũng chinh là lúc trận đấu bắt đầu!!!!!!!!!!!!!!!
Gã vung trường kiếm ngay hông hắn lên, hắn nhẹ nhàng tránh né. TSN vốn không dùng để đấu nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-dam-my-sessinu-yeu-mot-nguoi-co-le/778843/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.