Nữ nhân tức giận nhìn hai người đang ngồi uống trà. Đường đường là con gái đại tướng quân lại bị mấy kẻ nhãi nhép bắt nạt thật phẫn nộ. Ả ta lập tức ra lệnh cho hạ nhân tới đánh cậu. Cậu nhếch mép khinh bỉ, buông tách trà xuống vẩy tay một cái các khớp xương nổ giòn tan. Đã lâu không đánh nhau nha~, hôm nay phải đánh cho đã mới được a~. Hạ nhân của ả cậy đông khinh địch nên vừa mới xông tới đã bị cậu đánh cho không còn manh giáp, tên nào tên nấy trên người bị hai ba đường cào, xương khớp đứt đoạn, lăn dưới đất kêu gào như heo bị chọc tiết. Cậu phẩy tay quay lại bàn trà không thèm liếc ả lấy một cái ( mày là ai mà tiểu cẩu phải LIẾC mày),ả tức giận sinh khí không màng sống chết chạy tới bàn trà đập tay cái “Rầm” bắt đầu chống nạnh chửi đổng:
- Ngươi thật to gan dám đánh thuộc hạ của ta. Thật không biết cung quy còn dám đắc tội với bổn cung, ngươi chẳng lẽ không biết Qúy nhân ta đây rất được Vương Tôn sủng ái sao? Dám đắc tội với ta có tin ta cho ngươi chết không toàn thân không hả? Còn không mau quì xuống cầu xin tha thứ?!
Cậu nhìn nữ nhân vênh mặt tự đắc khinh thường cười rồi nói một câu không ai tưởng:
- Vậy thì cứ gọi Sesshoumaru tới đi
Nữ nhân kia nghe xong phá ra cười chỉ tay vào mặt cậu mạnh miệng:
- Ngươi chết chắc – nữ nhân đắc ý nói rồi bảo nữ hầu bên cạnh đi gọi hắn tới
................. ................. ................. ......................
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-dam-my-sessinu-yeu-mot-nguoi-co-le/778829/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.