Đăng sớm vì đơn giản là mình thích, muốn đăng nhanh nhanh cho nó end sớm
Trong tuần qua, không biết bao nhiêu cuộc gọi từ ba mẹ hối nó về vì thế đành phải nghe lời ba mẹ mà lưu luyến thu gom hành lí ra về.
Nhỏ cũng tiễn nó ra sân bay, 2 đứa nhìn nhau rồi bỗng nhiên nó bật khóc:
- Tao…tao…hix…muốn ở….ở đây….
Nhỏ vỗ vai nó an ủi:
- Về xin ba mẹ qua đây học cùng tao nha!
- Nhưng ….nhưng mày biết mà…Tao là con 1 nên ba mẹ ép học Kinh Tế Chính Trị nhưng …..tao….tao không muốn đâu!!!!
Nhỏ thở dài đầy bất lực, khổ thân con bạn của nó. Từ nhỏ nó đã nuôi dưỡng ước mơ trở thành trợ lí của các Idols và lí do là những lí do ngày xưa mấy đứa tự đặt ra nhưng mà với cái cương vị là con 1 thì nó đành phải học ngành mà nó không hề muốn…
- Ờ…tao…tao sẽ thường gọi điện đả động đến ba mẹ mày thôi cố lên nha!! Khi nào về đến nơi alo cho tao nha! Yêu mày con lợn thúi!
- Ừm – Nó nghẹn ngào quyệt ngang dòng nước mắt – Yêu mày con lợn hâm
Nặng nề bước lên máy bay, từ cửa sổ nhìn xuống nó tự nhủ: “ Đợi em nhé Kook, em sẽ sớm quay lại nơi đây … “
- Ba mẹ con về rồi! – Nó ra khỏi chiếc taxi lên tiếng
- Tiểu thư về rồi à? Ông chủ đang đợi cô trên thư phòng – Người làm kính cẩn
Nó khẽ bước lên tầng 3, nhẹ nhàng mở cánh cửa gỗ.
- Trang, lại đây ba có việc muốn nói.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-bts-kookie-em-la-cua-rieng-anh/19118/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.