Sư Tử bật dậy lần nữa, khó khăn thích nghi với môi trường ấm áp và thoải mái trong căn phòng cao cấp. Không tuyết, không hơi lạnh, và không phải thức dậy bởi những tiếng la hét cầu xin của những kẻ yếu kém. Hắn ở đây, trong sự yên bình, ấm áp của mặt trời vào mỗi sáng mà từ lâu lắm rồi, hắn thậm chí còn chẳng rõ mặt trời có tồn tại hay không. Ở một nơi mà chắc chắn rằng sẽ chẳng có kẻ nào săn đuổi mình, Sư Tử rõ ràng là nên an tâm mà tốn cả ngày để ngủ như trước kia hắn đã từng. Nhưng không! Chết tiệt! Sư Tử chỉ cảm thấy tồi tệ hơn mà thôi! Cứu sống? Cơ hội thứ hai? Nực cười! Ai lại đi cứu một kẻ đã tự tử chứ?
- Đúng là khốn nạn! – Sư Tử buôn ra câu chửi thề cho thứ cuộc đời đáng nguyền rủa này. Để rồi nhận lại âm thanh vang vọng cả căn phòng.
- Mày không phải lại khóc nữa chứ? – Sư Tử cười nhạo bản thân khi nhận ra sống mũi cay xè nhưng, tốt, mắt hắn ta khô ráo và hoàn toàn chẳng có dấu hiệu cho việc phải tiết ra chất lỏng. À mà cũng phải thôi, Sư Tử thậm chí còn không nhớ nổi lần cuối hắn khóc là như thế nào nữa. Có lẽ là từ lúc còn nhỏ - như bao đứa trẻ khác hoặc lần gần đây nhất… quên đi!
Con mắt phải của Sư Tử đau nhói khi đột ngột tiếp xúc với ánh nắng dù là yếu nhất và phải mất một lúc lâu, hắn mới có thế nhìn rõ cảnh vật dưới sân trường qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanfic-12-chom-sao-second-chance-z/96923/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.