Hôm sau hắn tới lớp bình thường, tiếp tục nghe giảng lâu lâu mệt quá thì gục lên gục xuống hại Giang Vãn Ngâm phải tìm cách che cho hắn vì sợ Lam tiên sinh tức giận mà túm hắn ra ngoài phạt quỳ là toang.
Ngụy Vô Sỉ ngủ thì ngủ, cái gì cần nghe thì vẫn nghe, hầu như không xót một từ một chữ gì. Được vài lần thì Lam Khải Nhân cũng lười nói, chỉ cần hắn có mặt mà không quậy phá là được.
Bước chân vào Tàng Thư Các, hắn nằm dài trên bàn có chút lười biếng, miệng lầm bầm "Lại gia quy.... lười chết mất thôi, đến nằm mơ cũng thấy chính mình ngồi chép mới ác"
"...."
Ngụy Vô Tiện bẻ khớp tay, nghiêm túc chép gia quy. Hắn chép được vài dòng hắn bắn đầu ngứa nghề nhìn sang Lam Vong Cơ cũng đang miệt mài ghi chép.
"Lam Vong Cơ"
"...."
"Vong Cơ huynh"
"...."
"Lam nhị ca ca"
"...."
"Vong Cơ huynh~"
"...."
"Ây dô....lão công ~"
Lam Vong Cơ trừng mắt nhìn hắn, nghiến răng hỏi "Chuyện gì?"
"Không gì, nhàm chán kiếm người phá"
Lam Vong Cơ "Vô vị!"
Ngụy Vô Tiện trêu đùa Lam nhị ca ca đến vui vẻ, giây sau hắn thầm đau lòng cho cái người mình bị đoạt xác kia.
Tự dưng hắn muốn ăn cơm chó quá.
"...."
Ngày qua ngày, trong Tàng Thư Các sẽ luôn Ngụy Vô Sỉ và Lam nhị công tử, còn lại ngày cuối cùng hắn muốn trêu người ta. Liền nhớ đến nguyên tác, hắn thử vẽ idol mình một cách nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanboy-cua-ham-quang-quan/2427899/chuong-5.html