Ôn Triều đứng ở một vách núi, đưa ngón tay đón lấy con chim khóe môi khẽ nhếch mép.
.
Nhóm ba người: Ngụy Vô Tiện, Lam Vong Cơ, Nhiếp Hoài Tang lần theo dấu vết mà xuống núi họ nhìn thấy một lão bà miệng lầm bầm gì đó không rõ.
"Ôn bà bà!"
Vị kia nghe chữ Ôn bà bà ngước đầu lên nhìn thiếu niên vận hắc y kia, thiếu chút nữa gọi ba chữ Ngụy công tử. Ánh mắt đảo qua nhìn hai vị kia, một thiếu niên vận bạch y và thiếu niên cầm quạt.
"Ôn bà bà.... bọn con muốn tá túc một đêm.... bà bà có thể giúp tụi con không?"
"Đư....được"
Sở dĩ Ôn bà bà nhớ được Nguỵ Vô Tiện là do hắn vẫn để bà giữ tạm hồi ức kia, còn hai chị em Ôn Ninh Ôn Tình thì hắn nghĩ chưa phải lúc.
"Nguỵ huynh, huynh quen bà lão đó sao?"
Hắn đáp "Quen, là một người quen họ hàng xa thôi"
Ba người theo sau Ôn bà bà đi đến một nơi thờ tượng Vũ Thiên Nữ, Nguỵ Vô Sỉ thầm đánh giá một chút.
"Hoàn toàn miêu tả y như trong sách" hắn lầm bầm.
"Các cậu ở lại.... chớ làm phiền đến tượng Vũ Thiên Nữ..... tạm biệt"
Ôn bà bà rời đi, Nguỵ Vô Tiện một tay khoác vai Nhiếp Hoài Tang một tay khoác vai Lam Trạm.
"Tối nay ở đây một bữa đi"
"Nguỵ huynh à, ta đói bụng"
"...."
"Lam Trạm.... đói không ta đi bắt gà rừng cho ngươi và hắn ăn"
Nhiếp Hoài Tang nghe đến gà rừng, mắt liền sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanboy-cua-ham-quang-quan/2427886/chuong-12.html