Nguỵ Vô Tiện mở mắt nhìn xung quanh là nơi ở của hắn không phải là y phục cổ trang thì bị doạ chết khiếp.
[Đây là đâu? Sao ta lại ở đây?]
Hệ thống: [Hồi nãy tình thế quá mức khẩn cấp nên tôi phải lập khiên chắn bảo vệ ngài, còn đây chắc là mộng của ngài]
Mộng của ta?
Mộng của ta mà ta lại thấy chính ta đang nằm trên giường ngủ của mình.
Hắn biết chính mình hiện đang tồn tại ở dạng linh hồn, nơi mà cơ thể hắn đang ở không nơi nào khác chính là nhà của mình khi còn ở bên kia.
Nguỵ Vô Tiện get được vấn đề lại hỏi [Vẫn tiếp tục không phải ngươi làm?]
Hệ thống gật đầu [Đúng! Không phải tôi làm]
Vậy là ai? Là bé con trong bụng hắn sao?
Hắn nhìn hình hài của chính mình không chút thay đổi gì, gương mặt vẫn hồng hào như vậy lại không gầy đi một chút nào.
Vô thức hắn lại giường một chút, giơ bàn tay trong suốt của mình chạm vào gương mặt kia.
"Không được chạm!"
Một âm thanh vang lên trong đầu, khiến đầu ngón tay đang duỗi ra lập tức co lại, hắn nhìn xung quanh vẫn không thấy ai ngoài chính mình.
"Là ai?"
"...."
Không có âm thanh trả lời, xung quanh là một màn đêm yên tĩnh.
Hắn cắn cắn môi, đi thử xung quanh trong phòng như là nhà vệ sinh, cửa sổ lang cang, vâng vâng và mây mây. Hễ hắn muốn chạm vào chính mình thì lại có âm thanh như lúc nãy xuất hiện.
Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fanboy-cua-ham-quang-quan/2427824/chuong-41.html