Tiểu hồ ly đảo đảo đôi mắt to đen láy, suy nghĩ xem nên tìm cái cớ gì mới tốt. Nhưng làm cô ngoài ý muốn chính là Lận Châu không tiếp tục chủ đề này.
Người đàn ông thừa dịp cô không chú ý, ngón tay chọc chọc cái bụng nhỏ nhắn mềm mại của cô, "Cô gặm sạch hoa viên của tôi, hai chúng ta coi như huề."
Diệp Phù Dư mất vài phút mới theo kịp lời nói của Lận Châu, cuối cùng cũng hiểu huề nhau là huề chuyện gì.
Cô im lặng hai giây, nhét một cánh hoa vào miệng.
Lận Châu vừa nhìn liền biết cô đã đồng ý với lời nói của anh, tâm trạng cũng phút chốc trở nên tốt hơn.
Anh từ phía sau lấy ra một cái túi nhỏ, một tay nhấc tiểu hồ ly lên, buộc cái túi lên cổ cô.
Búng tay một cái, những cánh hoa đang vương vãi biết mất không thấy tung tích.
Tiểu hồ ly khịt khịt mũi, ngửi thấy mùi hoa thơm ngọt ngào trong cái túi trên cổ của mình.
Lập tức ngẩng cái đầu nhỏ lên nhìn Lận Châu.
Lận Châu khều cái túi nhỏ tinh xảo, trên túi còn dùng chỉ vàng thêu hình một con hồ ly giống hệt Diệp Phù Dư, "Mẹ tôi thêu cho cô. Không phải tính coi cô là thú cưng, cái này là một bảo bối, bỏ gì vào trong cũng được. Cô biến trở về hình người thì không phải hình dáng cái túi nữa."
Dứt lời, trong lòng ngực Lận Châu chợt lóe lên chút ánh sáng vàng, hai người trầm mặc.
Tay của Lận Châu còn đang để trên eo cô, đầu ngón tay luôn lạnh lẽo giờ phút này mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/fan-cp-cua-toi-va-anh-de-tra-dai-khap-mang-xa-hoi/990102/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.