Chương trước
Chương sau
Diệp Phù Dư nghĩ, trầm ngâm hai giây, trả lời tin nhắn.
Tiểu hồ ly siêu cấp đổi vận: Ba ở đây.
Tuy rằng đã năm ngày đối phương không đợi được phản hồi từ Diệp Phù Dư nhưng tất nhiên tính tình không chịu thua.
Chắc là suốt ngày canh giữ ở Weibo, Diệp Phù Dư vừa trả lời, đối phương liền gửi tới một loạt dấu chấm hỏi.
Lăng Tử Nhật: Tiểu tỷ tỷ sao chị lại như thế? Một hai bắt tôi gọi ba mới chịu trả lời tôi?
Diệp Phù Dư: "..."
Lăng Tử Nhật vô cùng có ý kiến với hành vi của Diệp Phù Dư nên không ngừng lải nhải.
Lăng Tử Nhật: Tiểu tỷ tỷ, làm ăn phải ra dáng làm ăn, sao lâu như vậy chị không lên Weibo chứ? Chị có biết rằng chị làm như vậy không chỉ bỏ lỡ một cơ hội sinh lời, mà còn có thể làm một người vô tội đáng yêu như tôi mất một mạng. Không được, chị phải giảm giá cho tôi.
Diệp Phù Dư: "..." Cho nên cậu lung tung lộn xộn cả nửa ngày, chính là vì muốn được giảm giá đúng không?
Diệp Phù Dư vừa tức giận vừa buồn cười, ôm đuôi hồ ly, lộc cộc gõ chữ: Trước tiên nói cho tôi biết cậu gặp phải phiền toái gì. Giảm giá hay không tùy tình hình.
Thấy Diệp Phù Dư bắt đầu nói chính sự, Lăng Tử Nhật không tiếp tục lăn xăn nữa. Vội vàng đem chuyện gần đây mình gặp quỷ kể hết cho Diệp Phù Dư.

Lăng Tử Nhật: Tiểu tỷ tỷ! Tôi nghĩ rằng gần đây tôi bị quỷ ám! Mấy ngày trước tôi ra ngoài liền đạp trúng phân, phân chó phân mèo gì cũng là phân. Đi ra đường thiếu chút nữa bị xe tông chết, đi du lịch thảo nguyên cùng bạn bè để giải sầu thì bị một đám trâu đuổi theo, suýt chút nữa đã gãy thắt lưng! Chị có tin được khôngggg? Làm sao trên thế giới có thể có một người xui xẻo như tôi chứ??!!!
Vẻ mặt Diệp Phù Dư nhàn nhạt, gõ vài chữ an ủi đối phương: Vốn là không thể tin được, hiện tại tôi tin rồi.
Lăng Tử Nhật:... Nhưng chuyện chưa dừng lại ở đó đâu. Còn một đoạn ở sau nữa, xin vui lòng nghe tôi kể tiếp.
Rồi lại tiếp tục kể lể ——
Diệp Phù Dư giật khóe mắt một cái, nhưng cuối cùng vẫn không ngăn cản đối phương.
Người anh em Lăng Tử Nhật này bị ăn hành đủ rồi, cô cũng không nỡ làm khó cậu ta.
Không lâu sau Lăng Tử Nhật lại gửi một đoạn ký tự dài ngoằng, khiến Diệp Phù Dư nhìn tới đau cả mắt. Cô nhanh chóng lọc ra một số thông tin, tìm được trọng điểm trong đó ——
Lăng Tử Nhật: Hôm qua, tôi vô tình ngã vào bồn tắm!
Lăng Tử Nhật: Không, tôi đánh nhầm, không phải bồn tắm, là bể cá. Chính là cái loại bể cá vàng nhỏ chỉ đủ nuôi hai ba con cá giá năm đồng. Tôi suýt chết trong bể cá QAQ, tiểu tỷ tỷ, tôi gửi cho chị một đoạn video, chị sẽ biết tôi không bịa chuyện.【 vô cùng đáng thương 】
Vài phút sau, video của Lăng Tử Nhật gửi tới.

Video này được trích xuất từ camera theo dõi bình thường trong nhà, chất lượng hình ảnh không rõ ràng lắm, nhưng cũng dư nhìn.
Trong video, cửa bị đẩy vào, người đàn ông đầu tiên đi vào phòng khách, lắc lư một vòng. Ngay sau đó lại giống như khí huyết dâng trào mà đi tới bên cạnh bể cá. Đúng như lời Lăng Tử Nhật nói, bể cá không lớn, cùng đầu người không sai biệt lắm, bên trong chỉ nuôi ba con cá vàng nhỏ.
Cậu ta lấy một gói thức ăn cá và mở nó ra, ném vào bên trong. Một giây sau, cậu ta giống như bị người từ phía sau hung hăng đẩy một cái, lòng bàn chân trượt xuống, cả người ngã xuống bàn.
Diệp Phù Dư thấy thế, lập tức nhấn tạm dừng.
Xoay điện thoại vài vòng, bất luận từ quan sát góc độ nào cũng có thể rút ra một kết luận ——
Đầu của Lăng Tử Nhật bất luận như thế nào cũng không có khả năng nhét vừa bể cá.
Nhưng mà, vả mặt thường cũng rất nhanh.
Video tiếp tục phát, như cũ giống như có người ở sau lưng, cứng rắn nhét đầu người đàn ông vào.
---
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.