Hiện trường náo nhiệt bỗng trở nên yên lặng. Tất cả đôi mắt của các vị khách cố mở to, nhìn thật kỹ anh chàng đẹp kia.
“trai đẹp kìa mấy má ơi!”. Ở đây có không ít phụ nữ bắt đầu không khống chế nổi nữa mà nghẹn ngào thét lên. Đứng bên cửa sổ, thân thể Diệp Tâm Du nhịn không được run rẩy vài cái, khuôn mặt tinh xảo trở nên có chút trắng bệch, đôi mắt như ngọc lưu ly sững sờ nhìn người thiếu niên trước mắt. Đây là em trai của cô sao? Mười sáu tuổi, hắn đã trưởng thành như vậy? Hiện tại đứng dưới ánh đèn, quần áo ngăn nắp cuốn lấy ánh nhìn của người khác, rất khác với cậu bé từng khóc trong căn phòng tối om mười năm trước, chẳng giống chút nào cả. Diệp Tâm Du nhìn sâu vào mắt anh, ở sâu trong nội tâm không biết sao lại sinh ra sự bất an. Tầm mắt anh rõ ràng không phải nhìn mình nhưng vì sao cô luôn cảm giác ánh mắt anh cứ dừng lại trên người của cô, từ khi bước ra đến giờ chưa từng rời đi. Không sao đâu Tâm Du, mười năm rồi cậu ta còn nhận ra cô nữa mới là chuyện lạ đó. Đang nghĩ ngợi chỉ thấy ông Diệp đặt ly rượu xuống, bước từng bước uy nghiêm hướng về phía anh.
“Các vị, cảm ơn mọi người đã dành thời gian đến đây dự sinh nhật của Tuấn Kiệt. Đêm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của đứa con trai duy nhất của Diệp Hán Lương tôi, cũng là dịp đem tất cả tâm huyết của đời giao lại cho con tôi quản lý, từ nay về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/f-c-u-k-you/101576/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.