Tại nhà xác bệnh viện thành phố.
Hải Phong nhận nhiệm vụ bảo vệ một nhóm các pháp sư cùng đội khám nghiệm. Với một sinh vật được cho là ma cà rồng chưa từng xuất hiện trong vòng 300 năm trở lại đây thì việc cái xác đó là một mẫu vật nghiên cứu quan trọng mà Cục quản lý không dễ bỏ qua. Nhưng thắc mắc của gã vẫn quanh quẩn trong đầu, tại sao một mẫu vật quan trọng như vậy lại không được đưa về tổng mà lại phải để ở nhà xác – nơi vốn có rất nhiều âm hồn, như vậy chả phải rất nguy hiểm sao?
Hải Phong rút cây sáo ra nghịch, với gã, cây sao là một chuỗi những kỷ niệm buồn, nó là gã nhớ đến thầy của hắn, người đã làm ra cây sáo này. Buổi tối ở bệnh viện thì khá lạnh, cho dù là đang giữa tháng 5, những âm hồn chả cần phải kêu gọi cầu kỳ cũng tự động hiện ra trước mắt gã. Đa số toàn là những người chết vì tai nạn, chết vì bệnh hiểm nghèo,... Từ những đứa trẻ sơ sinh chưa thành hình, những lão già bơ vơ trước cánh cửa phòng bệnh đến những cô gái đang tuổi xuân chết vì tự tử. Với kinh nghệm của mình, gã chỉ cần nhìn tình trạng của vong hồn là biết vong đó chết vì lý do gì, đôi lúc gã tự hỏi liệu có bao nhiêu vong hồn, oán linh như vậy trên thế giới, liệu có phải con người là lý do duy nhất sinh ra những oán hận như vậy. Gã chịu, với gã chỉ có tận hưởng niềm vui trong cuộc sống hữu hạn này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/exorcist/2230965/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.