Chữa trị xong vết thương thì cô và chú Matthew tìm nơi ẩn nấp để nghỉ ngơi vài ngày, sau khi hồi phục hoàn toàn thì chuẩn bị hành lí lên đường đến mê cung ngay
“Thuê người dịch chuyển đến mê cung có đắt không”
Alva đang dọn đồ nên tiện miệng hỏi một câu
“Vì đặc ân được ban cho dựa vào thành ý nên không một ai được dịch chuyển đến mê cung, phải đến đó bằng sức lực bản thân thưa ngài”
“Vậy là chúng ta phải đến đó bằng xe ngựa à, mất bao lâu?”
“9 ngày đường thưa ngài, trên đường đi còn có rất nhiều ma thú nguy hiểm lảng vản đến từ lục địa khác. Nên người ta hay bảo là đường đi đến mê cung là thử thách đầu tiên của thần linh”
“Ha thần cũng đòi hỏi lắm thật, chỉ châu báu là chưa đủ sao?”
“Châu báu chỉ để nhận đặc ân thường thôi, đặc ân thánh phải đánh đổi bằng thứ quý giá nhất của bản thân”
“Có chuyện như vậy nữa sao??”
“Đúng vậy, do tôi không được nhận đặc ân thánh nên không biết được cụ thể tiêu chí cống phẩm của các vị thần”
Sau khi dọn sạch dấu vết đã từng ở đây, hai người đi đến chỗ thuê xe ngựa để giao dịch
“Xin chào, ta muốn thuê xe đi đến mê cung. Giá cả thế nào?”
Matthew kéo mũ che khuất gương mặt khi tên quản lí nhìn chằm chằm vào ông
“Xin lỗi ngài, e là không thể. Hiện tại không có ai chịu đánh xe đi đến mê cung cả”
“Tại sao??”
“Ngài đọc tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/exit/3570019/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.