Alva nghe được mọi thứ, đúng như dự đoán là sau khi nghe được cô là người đi xem mắt thì bên kia rất tức giận. Có vẻ đi xem mắt sẽ lằng nhằng lắm nhưng cũng còn lâu cô gác qua một bên, cô rời đi trước khi có ai phát hiện ra
Đi hồi lâu thì mới tới phòng bếp, đúng là nơi này rộng lớn thật, không cẩn thận sẽ lạc bất cứ lúc nào. Cô ngó vào phòng bếp lòng thầm cầu trời không gặp người quen ở đây, sau khi tia được không có ai gần đây thì cô mới đi vào lục lọi các tủ đồ ăn
'Không biết ở đây có mì hay thứ gì ăn liền được không ta'
"Ai vậy?"
Cô giật mình lùi lại, một ông chú vẻ ngoài rất hung dữ nhăn mặt nghiêm nghị hỏi cô. Thật là Alva chỉ muốn ăn một bữa bình yên thôi mà lắm chuyện phiền phức tới thật, nhìn trang phục ông ta thì chắc là bếp trưởng ở đây rồi
"Ta...ta..đói, ta mới chuyển đến đây.."
"Thế thì tránh ra, ta ghét người khác động vào bếp"
Ông ta đẩy cô sang một bên xong mở tủ lấy một số nguyên liệu rồi bắt đầu nấu, thao tác nhanh đến nỗi cô vẫn còn ngơ người thì ông ấy đã đặt dĩa đồ ăn trước mặt
"Không phải nói đói sao? ăn đi"
Ông ta tốt bụng hơn vẻ ngoài, đúng là không thể trông mặt bất hình dong. Cô ăn vội trước khi ông ấy đổi ý, không quên ghi chú lại trong não rằng ông chú này có vẻ tốt tính
Nhưng mà khi cô ăn thì ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/exit/3570007/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.