Tần Phi để Lạc Nhất Minh thích chơi gì thì chơi nấy, vậy nên cậu ta đã chọn tướng tủ Dark Cupid trong tình thế không có áp lực về mặt tâm lý.
Khóe môi Diệp Hồng giật giật: "Mày không biết xấu hổ à?"
Lạc Nhất Minh lập tức cãi lại: "Anh thì biết cái gì? Dùng tướng tủ để ra trận chính là cách thể hiện sự tôn trọng với đối thủ của mình đó!"
Hàn Lãnh: "Mày thật sự không muốn chừa đường lui cho bản thân à? Là center của PG mà dùng Dark Cupid rồi để thua Cá Vàng thì mặt mũi mày để đâu!"
Lạc Nhất Minh lập tức vênh mặt: "Em lấy vị trí center của mình ra đánh cược, em nhất định sẽ không để kẻ nào đánh bại mình!"
Diệp Hồng nhướng mày: "Không một ai luôn?"
Lạc Nhất Minh: "Không một ai trong PG!"
Diệp Hồng dở khóc dở cười.
Kinh Vũ cười thản nhiên: "Vậy bắt đầu nhé?"
Vì thế, hai người chọn tướng và tiến vào chiến trường.
Lạc Nhất Minh chơi Dark Cupid, Kinh Vũ chơi Vạn Diệt Lưu Hỏa.
Vừa mới vào trận, hai người đã di chuyển thẳng ra khu vực đường giữa, Dark Cupid tặng Vạn Diệt Lưu Hỏa một cái đánh thường, ngay sau đó, cậu ta lập tức đổi vị trí.
Bị đánh trúng, Kinh Vũ có chút sửng sốt: "Chiêu một kèm di chuyển?"
Lạc Nhất Minh: "Cái này mà anh cũng không biết à? 5 giây sau khi di chuyển vị trí thì sát thương sẽ tăng lên 50%"
Kinh Vũ: "...... Em đánh thường xong rồi mới di chuyển."
Lạc Nhất Minh: "Ụ má sai rồi!"
Kinh Vũ: =_=
Người này làm center của PG có ổn không vậy?
Nhưng chuyện Vạn Diệt Lưu Hỏa của Kinh Vũ bị đánh trúng cũng là sự thật, may là trận đấu vừa mới bắt đầu nên sát thương của Dark Cupid vẫn chưa cao, Vạn Diệt Lưu Hỏa chỉ mất một chút máu mà thôi.
Vạn Diệt Lưu Hỏa của Kinh Vũ dùng chiêu thứ nhất cùng với "Lưu Hỏa".
Khi đợt lính vừa lên tới, một ngọn lửa bay đến và xuyên qua toàn bộ hàng lính khiến bọn chúng đều bị mất đi một lớp máu.
Sau đó, Kinh Vũ bắt đầu điều khiển Vạn Diệt Lưu Hỏa đánh thường, tốc độ dọn lính còn nhanh hơn cả Dark Cupid!
Dọn xong con lính cuối cùng, Vạn Diệt Lưu Hỏa lên tới cấp 2.
Đối với chiêu hai, Kinh Vũ chọn nâng Chích Nhiệt, sau đó, cậu dứt khoát dùng Vạn Diệt Lưu Hỏa tấn công Dark Cupid vẫn còn đang dọn lính, "Lưu Hỏa" cộng thêm đánh thường.
Lạc Nhất Minh di chuột, Dark Cupid di chuyển để vừa tránh đi "Lưu Hỏa" vừa dọn xong con lính cuối cùng, sau đó, cậu ta áp sát Kinh Vũ, tung chiêu giảm tốc độ di chuyển!
Kinh Vũ điều khiển Vạn Diệt Lưu Hỏa dùng "Chích Nhiệt" để đẩy Dark Cupid ra nhưng vẫn dính hiệu ứng giảm tốc, nhận thấy đánh không lại, cậu muốn lui về, ai ngờ Lạc Nhất Minh lại tốc biến thẳng qua đó.
Kinh Vũ chỉ có thể bỏ tốc biến để lui về trong trụ và luồn lách để tránh sát thương đến từ đòn đánh tay của Dark Cupid.
Kinh Vũ: "Tsk, dữ thế."
Lạc Nhất Minh: "He he, đó chính là style thường ngày của PG, học hỏi nhé Cá Vàng ~"
Kinh Vũ không trả lời, cậu vừa biến về vừa nhớ lại pha giao tranh lúc nãy.
Có thể thấy Lạc Nhất Minh đã né chiêu của cậu rồi mới trả sát thương, nhưng lối chơi của cậu ta lại có rất nhiều chi tiết nhỏ —— tấn công rồi lại di chuyển, lúc di chuyển lại không những tránh được đòn đánh của Vạn Diệt Lưu Hỏa mà còn có thể dọn được đợt lính để lên tới cấp hai và có chiêu gây hiệu ứng giảm tốc, sau đó, nhân lúc đang áp sát Vạn Diệt Lưu Hỏa để tung chiêu.
Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủn mà cậu ta có thể làm ra nhiều động tác như vậy, và nếu như cậu ta chỉ làm sai một thao tác thôi thì sẽ không thể gây ra được hiệu ứng như thế.
—— chỉ là trùng hợp hay là đã có tính toán từ trước?
Kinh Vũ càng nghĩ kỹ càng thấy kinh khủng.
Lúc Vạn Diệt Lưu Hỏa về tế đàn, Lạc Nhất Minh cũng về hồi máu.
Khi hai người ra đến trụ thì đợt lính thứ hai cũng vừa lên tới.
Để có thể dọn lính nhanh hơn, Kinh Vũ dùng luôn cả hai chiêu, ngón tay cậu lướt trên bàn phím tạo ra những âm thanh loạn xạ.
Bên kia, tiếng gõ phím của Lạc Nhất Minh lại càng to hơn, nhưng tốc độ dọn lính của cậu ta lại thua xa Kinh Vũ.
Cuối cùng, vẫn là Vạn Diệt Lưu Hỏa của Kinh Vũ lên cấp ba trước, có chiêu Diễm Khí Thuẫn.
Lần này anh sẽ không sợ em nữa đâu!
Kinh Vũ lại điều khiển Vạn Diệt Lưu Hỏa lao về phía Dark Cupid của Lạc Nhất Minh, tiếp tục là combo Lưu Hỏa + đánh thường.
Hai lần dùng Lưu Hỏa của cậu đều không tung về một phía cố định mà lại tung về một góc nhất định, đó là để dự đoán lối di chuyển né chiêu của Dark Cupid.
Nhưng Lạc Nhất Minh lại như biết cậu đang nghĩ gì mà lại di chuyển một cách tuyệt đẹp và né được chiêu thức đến từ Vạn Diệt Lưu Hỏa, đồng thời, cậu ta lại tiếp tục áp sát cậu lần thứ hai và tung chiêu giảm tốc độ!
Lúc này đây, Kinh Vũ dùng Diễm Khí Thuẫn trước, sau đó, cậu không dùng Chích Nhiệt mà lại dùng đánh thường, cú đánh đầu tiên trượt, cú thứ hai vẫn trượt.
Lạc Nhất Minh lại tiếp tục tổ lái để tránh sát thương và phản công một cách điên cuồng, cậu ta đánh ba phát thì trúng cả ba!
Dù Kinh Vũ có luồn lách đến cỡ nào đi chăng nữa thì cậu ta cũng như thể đoán trước được hết ...... Không đúng, đứng gần nhau như vậy thì cần gì phải đoán chứ? Căn bản là không có khả năng đánh trượt luôn đấy?
Nhưng thế thì sao mình lại đánh trượt?!
Kinh Vũ giận dỗi khôngmuốn lui lại, sau khi đánh thường tay đôi với Lạc Nhất Minh vài cái, tất nhiên là —— bị Lạc Nhất Minh cho về tế đàn hồi máu.
Diệp Hồng đứng ở sau lưng hai người mà thở dài: "Đừng hấp tấp nào Cá Vàng Nhỏ, chờ có đủ chiêu rồi hãy giết nó!"
Hàn Lãnh cũng nói: "Đúng vậy, cứ từ từ, đừng vội làm gì, chờ lên tới cấp 6, có chiêu đổi dạng rồi hãy cho nó no đòn!"
Lạc Nhất Minh: "Nè nè nè! Sao không có ai cổ vũ cho em vậy? Em còn có nhân quyền không?"
Diệp Hồng: "Lấy tướng tủ ra ăn hiếp người khác còn dám đòi nhân quyền à?"
Hàn Lãnh: "Đúng vậy!"
Kinh Vũ cắn môi dưới, không nói gì.
Cho dù Diệp Hồng và Hàn Lãnh đang tỏ vẻ ủng hộ cho cậu, nhưng từ lời nói của họ, cậu có thể nhận ra một điều —— bọn họ cảm thấy Lạc Nhất Minh bón hành cho cậu là chuyện đương nhiên.
Cơ mà cũng không sai, Lạc Nhất Minh chơi xạ thủ cũng cả năm rồi, còn cậu thì sao? Mới được vài ngày.
Có lẽ chuỗi tấn công lúc đầu khiến cậu phải hoài nghi về nhân sinh của Lạc Nhất Minh không phải là thứ đã được tính toán sẵn —— mà là ký ức cơ bắp của cậu ta.
*Ký ức cơ bắp: Đây là tình trạng khi bạn tập luyện bất kỳ bài tập hoặc kỹ năng nào đó và trong khoảng thời gian dài, não bộ sẽ ghi nhớ tất cả các chi tiết ấy. Khi đó, bạn sẽ có thể thực hiện thuần thục những động tác đó.
Bên cạnh đó, Kinh Vũ không thể không thừa nhận, Lạc Nhất Minh sở hữu năng lực phán đoán rất chuẩn, phản xạ cũng rất nhanh.
Đó là "Trực giác" của cậu ta sao?
Khi xem thi đấu, cậu đã nghe bình luận viên khen ngợi không chỉ một lần ——ONE là tuyển thủ thi đấu dựa vào trực giác! Là đồng đội của cậu ta, Kinh Vũ không cảm nhận được chuyện này, nhưng giờ thì cậu đã được trải nghiệm cái gì gọi là "Trực giác" của Lạc Nhất Minh.
Cậu tính toán chi li từng chút để gây sát thương, còn Lạc Nhất Minh lại tránh được một cách dễ dàng.
Nếu phải so sánh thì những đòn tấn công đến từ Lạc Nhất Minh lại đến một cách vô cùng đột ngột làm cậu khó mà chống đỡ nổi.
Solo không giống như 5vs5, dù mình có ngã xuống thì vẫn còn đồng đội của mình. Khi phải solo, nếu đã để thua cấp và tiền vàng, nếu không giết được bên kia thì sẽ không bao giờ có thể thắng trong thế thua như vậy.
Cấp bậc và tiền vàng của Kinh Vũ đang không chênh là bao so với Lạc Nhất Minh mà vẫn chưa giết được cậu ta, nếu để bị đè thì chắc chắn là sẽ bị bón hành cho không ngóc đầu lên nổi.
Trong ván đầu tiên, không nghi ngờ gì nữa, Lạc Nhất Minh đã giành được chiến thắng chung cuộc.
Một perfect game với không lần nào phải nằm lại.
Vẻ mặt Kinh Vũ vô cảm: "Tiếp đi."
Lần này cậu phải đợi Vạn Diệt Lưu Hỏa có đủ cấp rồi mới đánh Lạc Nhất Minh!
Vài phút sau, Lạc Nhất Minh thắng, và vẫn là perfect game với không lần nào phải nằm lại.
Kinh Vũ: "Tiếp!"
Lần này cậu cầm theo trừng trị, nếu bị thua tiền thì có thể vào rừng farm bù.
Hơn mười phút sau, Lạc Nhất Minh thắng.
Kinh Vũ: "Tiếp......"
"Đánh tới đâu rồi?"
Kinh Vũ còn chưa nói xong chữ "đi" thì đã nghe được tiếng của Tần Phi.
Tần Phi mặc xong quần áo thì ở trên lầu một lát rồi mới đi xuống, lúc anh đến, trận đấu thứ ba giữa Lạc Nhất Minh và Kinh Vũ vừa mới kết thúc.
Nghe được tiếng của Tần Phi, đầu óc Kinh Vũ trống rỗng, quên luôn cả việc mình đang định nói gì.
Vất vả lắm mới hoàn hồn, còn chưa biết nên nói gì thì đã nghe tiếng nói đầy kiêu ngạo của Lạc Nhất Minh vang lên: "Em thắng liền tù tì ba ván!"
Tần Phi "Tsk" một tiếng: "Vậy là sắp tới không thể chấm dứt hợp đồng với mày rồi."
Lạc Nhất Minh: "Nè!"
Bên kia, Diệp Hồng vỗ vai an ủi Kinh Vũ: "Người ta có câu quen tay hay việc mà, nếu cả hai chơi solo bằng sát thủ thì chắc chắn em sẽ phải cho nó quỳ bò luôn, tin không?"
"Tin." Đáp xong, Kinh Vũ cười, "Không cần an ủi em làm gì, em cũng không thần thánh tới mức có thể đánh bại center của PG." Cậu dừng một chút: "Nhưng mà đánh càng nhiều thì em sẽ học nhiều hơn một chút."
Diệp Hồng nhướng mày —— đúng là như thế.
Tuy rằng Lạc Nhất Minh thắng hết cả ba ván, Kinh Vũ không giết nổi cậu ta dù chỉ là một mạng. Nhưng trong ván đầu, cậu nằm lại ba lần, còn ván thứ hai và thứ ba thì chỉ có một lần mà thôi.
Ván sau luôn kéo dài hơn ván trước, chứng tỏ rằng càng đấu thì Lạc Nhất Minh lại càng không đánh được một cách dễ dàng với Kinh Vũ.
Lúc này, Tần Phi đã đi tới phía sau lưng Kinh Vũ.
Anh không xem kết quả trận đấu của cả hai mà chỉ nhẹ nhàng nói: "Giờ thì em vẫn chưa đánh thắng được Nhất Minh, nhưng nếu cứ đánh mãi thì vị trí center của nó sớm muộn gì cũng lung lay."
Lạc Nhất Minh sắp hộc máu: "Nè! Em nghe hết rồi đó! Sao mấy anh cứ làm như thể em là Boss cần phải chinh phục trong game vậy?"
Diệp Hồng vỗ vai Lạc Nhất Minh: "Chấp nhận số phận đi Boss!"
Hàn Lãnh cũng nói: "Boss chính là để tiêu diệt!"
Lạc Nhất Minh: "Thế chơi tiếp đi! Để xem khi nào Cá Vàng có thể tiêu diệt được em!"
Cậu ta vừa định mời Kinh Vũ làm thêm một ván thì bị Tần Phi ngăn lại: "Từ từ đã, ván này em chơi với lão Hàn đi."
"Hở?" Lạc Nhất Minh hoang mang-ing.
Hàn Lãnh cũng sửng sốt: "Hai đứa em?"
"Ừm, hai người solo một ván cho Kinh Vũ xem." Vừa nói, Tần Phi vừa vô thức giơ tay lên đặt lên đầu Kinh Vũ.
Kinh Vũ mở to mắt, sau đó, cậu nheo mắt lại, thoải mái hưởng thụ sự đụng chạm của Tần Phi.
Tần Phi: "Kinh Vũ, em hãy xem lão Hàn đối đầu với Nhất Minh như thế nào, tuy rằng có thể cậu ấy sẽ chết còn thảm hơn cả em, nhưng dù gì thì lão Hàn cũng từng chơi xạ thủ một thời gian, có kinh nghiệm hơn em nhiều."
Kinh Vũ "Ừm" một tiếng, cậu vốn muốn gật đầu nhưng lại nhịn vì sợ Tần Phi sẽ rút tay của anh về.
Nhìn đến bàn tay của Tần Phi, Diệp Hồng chỉ biết trợn trắng mắt và cúi đầu xem điện thoại của mình.
Ai ngờ vừa nhìn thì hắn đã phải hét lên tại chỗ: "Vãi nồi!!!"
Chữ "Vãi nồi" này đúng là chấn động, khiến toàn bộ các thành viên của PG phải nhảy dựng.
Lạc Nhất Minh là người chửi đầu tiên: "Làm gì vậy? Sadako bò ra khỏi điện thoại của anh à?"
*Sadako: Sadako Yamamura - vai chính của bộ phim kinh dị Vòng Luân Hồi: Sadako về một thước phim bị nguyền rủa, những ai xem phải sẽ bị giết chết trong vòng 7 ngày sau đó.
Diệp Hồng không để ý đến cậu ta mà nói thẳng vào trọng tâm của vấn đề: "ANE và KID đánh xong rồi, ANE thắng KID với tỉ số 2-1, tin nổi không?"
Lạc Nhất Minh: "Vãi!!!"
ANE: Để thua PG 1-3 trong vòng loại trực tiếp, một đội tuyển lên hạng theo dạng "vớt".
KID: Đội tuyển đã dùng đội hình ba xạ thủ đày đọa PG và chiến thắng với tỉ số 2-1.
Thế mà con mẹ nó lại nói cho tôi biết là ANE thắng KID 2-1?
"Thật hay giả?!" Hàn Lãnh ném chuột và nhìn vào màn hình điện thoại của Diệp Hồng.
Kinh Vũ cũng quên luôn bàn tay của Tần Phi mà đứng dậy đi đến phía sau Diệp Hồng.
Diệp Hồng lập tức mở lớn âm thanh, tiếng bình luận tràn đầy sự phấn khích chưa từng có của Phương Lạc Phàm xuyên qua màn hình và vang vọng trong căn phòng: 【 Chúng ta hãy chúc mừng cho chiến thắng 2-1 của ANE trước KID! Đây chính là chiến thắng đầu tiên của họ trong vòng tích điểm! ANE quá đỉnh! 】
-------------------
Mình vừa thầu thêm bộ mới, mọi người rảnh thì qua đọc nhe :>
ĐỪNG CHẠM VÀO CÚN CON - DON'T TOUCH THE PUPPY - 강아지는 건드리지 마라.
Tác giả: Marine Code (마린코드)
English translation: blossom translation
Dịch: Bánh
-----------------------------
Thể loại: nhân thú, 1v1, xã hội đen
Top: người sói, bot: người cún =)))
---------------------
Gyeon Heeseong là người bị cha mẹ bỏ rơi từ nhỏ và lớn lên trong một sòng bạc.
Cậu không ngần ngại khi phải đảm nhận những công việc khó khăn vì người anh trai đã nuôi dưỡng mình, nhưng sau khi bị biến thành một bé cún con do bị thương sau một cuộc tấn công, cậu đã được Yoon Chi Young đón về.
"Chú cún lôi thôi lếch thếch này sao thế nhỉ?"
'Thả ra coi... đồ khốn nạn!'
Ai mà ngờ được, Gyeon Hee Seong đã trở thành cún cưng của Yoon Chi Young - hay còn được biết đến với cái danh con sói ăn thịt người.
"Hầu như không thể phát hiện được pheromone của nó, đây chỉ là cún thường mà thôi."
Tuy nhiên thì, ngay cả bác sĩ cũng chẩn đoán Hee Seong chỉ là một chú cún thường mà thôi, vậy nên cậu đã quyết định lừa Yoon Chi Young bằng cách giả vờ làm cún rồi tẩu thoát.
Nhưng Yoon Chi Young lại là một tên điên luôn không để cho bé cún rời khỏi vòng tay của mình.
"Anh thậm chí còn cho em ăn đồ ăn mà... Em không thể hôn anh một cái à?"
'Haiz...'
Dù Hee Seong trở thành đối tượng được Yoon Chi Young - người mà cậu e sợ - dành hết tình cảm và sự săn sóc, sự chung sống của cả hai lại không được hòa thuận cho lắm.
"Cún con à... Anh không nghĩ là anh sẽ ăn thịt em đâu."
'Anh, anh điên rồi.'
Đây là câu chuyện về quá trình chung sống của một chú cún chỉ muốn trốn thoát khỏi sói ăn thịt người, và sói ăn thịt người thì lại phải lòng một chú cún.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]