Chương trước
Chương sau
Khán giả như vỡ òa!

Tất cả những ai cổ vũ cho PG đều đứng bật dậy, tiếng vỗ tay và tiếng reo hò vang lên không ngớt.

Trong sự ầm ĩ đó, Phương Lạc Phàm cố gắng cất tiếng: 【 Chúng ta hãy chúc mừng PG với chiến thắng trong trận chung kết nào! 】

U U cũng dùng hết sức để nói to: 【 Trong mùa giải trước, ANE đã thắng 3-1 trước PG, trong mùa này, PG cũng đã chiến thắng với tỉ số 3-1 —— đây đúng là một cặp đôi đầy duyên nợ! 】

Phương Lạc Phàm: 【 Thế nhưng cũng xin chúc mừng ANE vì đã giành được suất thăng hạng! 】

U U: 【 Dù có là ANE hay PG thì cũng đều xứng đáng góp mặt trong top 8 của máy chủ nước ta! Tôi thật sự rất mong chờ màn trình diễn của hai đội tuyển này! 】

Trong tiếng hét như sắp khản cả cổ của hai bình luận viên, vách ngăn trong suốt được mở ra, hai đội tuyển rời khỏi chỗ ngồi và đến gần với hai MC.

Khoảng cách giữa bọn họ là rất gần, nhưng bầu không khí giữa hai bên lại khác nhau một trời một vực.

Bầu không khí của năm người bên ANE thật uể oải làm sao. Khi nhân viên đem cúp vô địch lên cho PG, Fly là người đầu tiên vỡ òa và bật khóc ngay tại chỗ.

Trợ thủ HI vội vỗ vai an ủi hắn: "Không sao không sao, còn có vòng đấu với đội top 8 nữa mà, đừng khóc, ngoan nào."

—— y hệt như dỗ con nít.

MC còn đang muốn mời hai đội phát biểu cảm nghĩ thì lại gặp phải cảnh này, y thật sự không biết mình có nên hỏi hay là không hỏi bây giờ đây?

Cuối cùng, y quyết định hỏi PG trước: 【 Xin chúc mừng chiến thắng của các bạn! Các bạn có điều gì muốn chia sẻ với các khán giả không? 】

Lạc Nhất Minh vội đi qua để cầm mic theo bản năng, nhưng microphone lại bị Diệp Hồng giật lấy.

Sau khi trừng Lạc Nhất Minh một cái, Diệp Hồng bắt đầu nói với chất giọng thoải mái của mình: 【 ANE rất mạnh, nhất là người đi rừng Fly, kỹ năng và ý thức của cậu ấy đã mạnh hơn so với mùa trước rất nhiều. Vậy nên, không có gì phải khóc khi để thua trước chúng tôi cả —— không phải là do các cậu đã yếu đi, mà là do chúng tôi đã mạnh lên! 】

Fly thò đầu ra khỏi vòng tay của HI, chớp chớp mắt.

Diệp Hồng nhìn hắn, khẽ cười: 【 Trong vòng đấu tiếp theo của top 8, với khả năng hiện giờ, chắc chắn các cậu sẽ không phải là đội lót đường đâu. Cùng nhau cố gắng nhé! 】

Diệp Hồng vừa nói xong, khán giả lại tiếp tục vỗ tay, vừa vì sự tâm lý của hắn, cũng là vừa để cổ vũ cho ANE!

"Cố lên!"

"Các cậu phải cố lên hết cho ông đây đấy!"

"Tiểu Phi cố lên, mommy yêu con!"



*Tiểu Phi ở đây là nói bé Fly nha chứ hong phải anh Phi nhà mình =)) Fly = 飞 = Fēi = Phi

Fly ngại ngùng cúi đầu, nhẹ nhàng "Dạ" một tiếng thật nhỏ.

—— hắn sẽ cố! Trong vòng đấu sắp tới, hắn cũng muốn kiếm Mega gánh team!

Không thể chỉ để mỗi một mình Cá Vàng chiếm spotlight được!

Cùng lúc đó, đống bình luận trôi nổi trên màn hình toàn là:

【 Ôi mẹ ơi! Diệp Tử ấm áp vậy sao? 】

【 Cái cậu Diệp Tử này, thích thật đấy. 】

【 Đó giờ PG toàn nói mấy câu cợt nhả thôi, ai ngờ lại có một người có khía cạnh ấm áp đến thế! 】

Sau đó, Diệp Hồng đưa mic cho Lạc Nhất Minh.

Lạc Nhất Minh - người đã bị cảnh cáo bằng ánh mắt - phồng mặt và miễn cưỡng thay đổi những gì mình vốn muốn nói lúc ban đầu: 【 GY, tôi thừa nhận là anh cũng rất mạnh, rất mong sẽ được tiếp tục đối đầu với anh trong những lần sau. Ờm.... mọi người còn muốn nói gì thêm không? 】

—— câu cuối là để hỏi đồng đội của mình.

Hàn Lãnh lắc đầu, Tần Phi không thèm quan tâm.

Sau một chút do dự, Kinh Vũ vẫn nhận lấy microphone: 【 À thì, nếu như mọi người thích tôi, thì hãy lên xem Weibo của tôi nhé, tên là "Cá Vàng không phải Cá Muối", thỉnh thoảng tôi sẽ đăng video trên đó, mong mọi người sẽ đón xem! 】

Khán giả cười phá lên, bình luận cũng bắt đầu tràn ngập những câu【 ha ha ha 】:

【 Ha ha ha ha ha, quảng cáo ngay tại chỗ luôn? 】

【 Ha ha ha Cá Vàng đáng yêu thật đấy! 】

【 Bộ chỉ có mình tôi là tò mò về những đoạn video à?】

Tần Phi đứng ở một bên nghe được câu đó cũng không khỏi phải thấy buồn cười, anh thuận thế giơ tay lên, xoa đầu Kinh Vũ.

Cảnh tượng đó cũng vừa lọt vào ống kính máy quay, một cảnh quay cận cảnh lập tức được ra đời.

Tiếng xuýt xoa lập tức được vang lên, chủ yếu là đến từ phái nữ đang có mặt tại trường quay.

Bình luận cũng bắt đầu lộn xộn:

【 Chết mất thôi! Sao có thể thả thính con người ta như vậy được hả! 】

【 A a a a a! Tôi xin được thét lên tiếng thét chói tai của một hủ nữ! 】

【 Anh Phi thật là biết cách quăng thính! Cá Vàng thì lại quá đáng yêu! Ôi mẹ ơi, hai người hãy đến với nhau đi! 】

【 Quả xoa đầu chuẩn như sách giáo khoa aaaaaa! 】

Ở trường quay còn có người hô lên thành tiếng: "Yêu nhau luôn đê!"

Tần Phi cười, anh rút tay về, làm như thể mình không nghe thấy gì cả, còn Kinh Vũ chỉ biết cúi đầu đỏ mặt ngay trên sân khấu.

Diệp Hồng "Ha hả" một tiếng trong lòng —— mấy người mà nghe được mic check có khi còn điên hơn bây giờ nữa đó, tin tôi đi.

*

Lạc Nhất Minh là người ôm cúp vô địch.

Là thành viên nhỏ tuổi nhất của PG, sự phấn khích trên gương mặt của cậu ta từ khi thắng trận cho đến bây giờ đều không hề giảm đi dù chỉ một chút, là cái kiểu ước gì mình được ôm cúp vô địch cả đời.

Lúc cả năm người rời khỏi sân khấu, một người bỗng xông tới: "Cá Vàng! Cá Vàng!"

Người đó bị bảo vệ ngăn lại nên chỉ có thể cố gắng vẫy tay nhằm thu hút sự chú ý của Kinh Vũ.

Cậu ta đã thành công —— Kinh Vũ nghe có người kêu mình nên quay lại, khi nhìn thấy người đang vẫy tay, cậu không biết phải nên khóc hay nên cười.



Là Zhis - người đi rừng của MOMO.

Người đứng bên cạnh cậu ta là Kins, trợ thủ của MOMO.

Kinh Vũ hơi có chút do dự, nhưng cuối cùng cậu vẫn đi qua đó: "Có chuyện gì vậy?"

Vẻ mặt của Zhis có chút rối rắm: "Anh đã nói sẽ cho em xin chữ ký......"

"Úi, anh quên mất!" Kinh Vũ thấy rất có lỗi, "Thế giờ anh kí cho em nhé? Em có đem giấy bút theo không?"

Zhis vừa định đáp "Có", nhưng cậu ta còn chưa kịp mở miệng thì Tần Phi đã đi tới bắt lấy tay Kinh Vũ: "Có kí thì cũng đi ra ngoài rồi kí, đứng ở đây kí coi chừng người ta lại kéo tới bao vây đấy."

Kinh Vũ: "Ừ nhỉ!"

Cứ như vậy, Tần Phi túm lấy tay Kinh Vũ và kéo cậu đi.

Sau vài giây sửng sốt, Zhis và Kins cũng vội đuổi theo hai người.

Khi đã ra ngoài, Kinh Vũ cuối cùng cũng thực hiện lời hứa mà dùng bút dạ màu đen để kí tên mình lên chiếc áo ngắn tay màu trắng mà Zhis đang mặc.

Cậu kí chữ "Cá Vàng", chữ "Cá" được vẽ thành hình con cá trông rất đáng yêu. Kí xong, Kinh Vũ sực nhớ ra ID đánh giải của mình không phải là như thế, vậy nên cậu lại bổ sung thêm dòng "PG-GF" ở dưới chữ "Cá Vàng".

"Cảm ơn anh! Em yêu anh!" Zhis ôm chầm lấy Kinh Vũ, sau khi buông ra, cậu ta lại quay về với vẻ rối rắm như lúc đầu: "Ừm... cái này thì, em biết nói như thế này thì giống như được voi lại đòi thêm tiên quá, nhưng mà... anh có thể cho em xin liên lạc được không?"

Cậu ta còn tưởng Kinh Vũ sẽ đắn đo do dự, ai ngờ cậu lại đồng ý luôn: "Ok, thế thêm QQ nhé?"

A a a a a! Cá Vàng đúng là thiên thần nhỏ!

Cứ như thế, Zhis đã thành công kết bạn QQ với Kinh Vũ, cứ như thể cậu ta cũng đã nhìn thấy tương lai tươi sáng khi được gia nhập PG của mình.

*

Sau khi rời khỏi địa điểm thi đấu, mọi người trong PG quay về khách sạn để nghỉ ngơi một chút.

Khi Phương Lạc Phàm hoàn thành công việc và chuẩn bị trở về, mọi người bắt đầu lên đường và đến một nhà hàng ở gần đó.

Năm người tới trước, Phương Lạc Phàm tới sau.

Sau khi vào phòng riêng mà Tần Phi đã đặt trước, Lạc Nhất Minh và Hàn Lãnh đi gọi đồ ăn, Diệp Hồng thấy không an tâm về hai tên đó nên cũng đi theo.

Cả căn phòng chỉ còn lại mỗi mình Tần Phi và Kinh Vũ.

Tần Phi nhìn về phía Kinh Vũ, chỉ thấy cậu có chút nao núng rồi nhìn về vách tường bên kia.

Kinh Vũ ( trong lòng): Sắp phải chuốc say ảnh rồi, hồi hộp ghê!

"Em....." Tần Phi muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không biết nên nói gì.

Thôi cứ bàn chuyện thi đấu: "Trong ván jung top kết hợp đó, em ghim xạ thủ bên đó là vì muốn báo thù cho anh à?"

Giọng điệu của Tần Phi mang theo chút trêu đùa, thế là mặt của Kinh Vũ lại càng đỏ, cậu lại càng không dám nhìn về phía anh.

Nhưng cuối cùng, cậu vẫn hít một hơi thật sâu rồi quay qua nhìn Tần Phi rồi "Dạ" một tiếng thật nhỏ đến mức hầu như không thể nghe thấy được.

Tần Phi không khỏi bật cười: "Sao phải thế, chỉ là một ván đấu thôi mà, em đánh cho người ta trầm cảm luôn thì biết sao giờ?"

Kinh Vũ im lặng một lúc rồi lại gân cổ lên đáp: "Thì kệ."

Cái tên này......

Lòng Tần Phi thật sự ngứa ngáy không chịu nổi —— Lúc đối mặt với anh, Kinh Vũ lúc nào cũng ngoan ngoãn, vâng vâng dạ dạ, nhưng có những chuyện cậu lại rất cố chấp.

Cứ tưởng là sói đội lốt cười, ai ngờ chỉ là một chú chó săn nhỏ.

*

Một lúc sau, nhóm của Diệp Hồng quay về, Phương Lạc Phàm cũng tới, Tiêu Vận cũng có mặt.



Mấy ngày nay Tiêu Vận bận đến mức không có thời gian để ngủ —— nhờ vào thành tích xuất sắc của PG trong mùa này, một loạt các nhà tài trợ đã tìm đến họ, thêm vào đó là cả lời mời train team đến từ các đội tuyển hàng trên. Ngay cả việc thiết kế áo đấu của PG cũng có nhiều tiến triển vượt bậc.

Từ lúc PG được thành lập cho đến nay, ngoài danh nghĩa là giám đốc của đội tuyển, Tiêu Vận chưa bao giờ bận đến như vậy. Nhưng không hiểu sao, càng bận rộn thì cô lại càng có nhiều cảm giác thích thú —— cô có thể thấy mình không phải là một người ngoài mà là một thành viên của PG và cùng cố gắng với bọn họ theo một cách khác.

Vậy nên cô nào có thể vắng mặt trong buổi tiệc mừng ngày hôm nay?

Đây là lần đầu tiên bảy người ăn chung một bữa, cũng có thể nói là khá hòa thuận vui vẻ —— có một người không được mở miệng là sẽ chết như Lạc Nhất Minh thì không khí sẽ không bao giờ phải chịu cảnh buồn tẻ, cộng vào đó là sự hỗ trợ của Hàn Lãnh, cách điều tiết không khí của Diệp Hồng - cả đội PG đã có một bữa ăn đầy mỹ mãn.

Kinh Vũ ăn vài miếng rồi lại nhìn xung quanh.

Trên bàn chỉ có bia, đừng nói gì đến rượu trắng, ngay cả rượu vang đỏ cũng không thấy bóng dáng.

Kinh Vũ không khỏi có chút lo lắng, sợ rằng Tần Phi sẽ đổi ý. Thế là sau một chút do dự, cậu vẫn quyết định lên tiếng hỏi: "Anh Phi ơi... rượu đâu rồi?"

Tần Phi buồn cười mà nhìn về phía cậu: "Em muốn uống rượu đến thế à?"

"À, không phải." Kinh Vũ vội quay đầu nhìn vào chén của mình: "Em hỏi chơi thôi...."

—— thôi xong rồi, có khi nào anh ấy biết kế hoạch của mình rồi không?!

Tần Phi không để ý mà vẫn tiếp tục ăn đồ ăn của mình.

Một lát sau, người phục vụ tới, trên tay hắn là hai ly rượu, rượu vàng óng ánh tỏa ra ánh sáng lộng lẫy dưới ánh đèn.

"Đây là rượu mà quý khách đã đặt ạ!" Người phục vụ mỉm cười, đặt hai ly rượu lên bàn xoay trong suốt rồi bỏ một ly rượu trắng nhỏ vào trong đó, "Depth Bomb*, quý khách dùng từ từ nhé ạ."

Kinh Vũ còn chưa kịp phản ứng thì Tần Phi đã đưa tay xoay bàn xoay để đưa hai ly rượu đến trước mặt mình, anh đưa một ly cho cậu: "Đây là ly của em."

Kinh Vũ nhìn chằm chằm ly rượu, rồi lại nhìn chén rượu nhỏ được thả vào bên trong, không thấy có gì đặc biệt cả.

Ủa, rượu trắng đâu?

Depth Bomb...... Là cái gì?

- -------------

*Depth Bomb - or Depth Charge (tên này mình không biết có đúng không, mình tham khảo từ Baidu, nếu ai có kiến thức về lĩnh vực này thì góp ý nhẹ nhàng để mình sửa nhé, tại mình mù tịt về rượu & các loại cocktail)

Bạn nào uống Jager Bomb thì chắc cũng sẽ mường tượng được cái này hen, là kiểu một ly nhỏ rượu mix với một loại thức uống (maybe cũng là rượu) khác. Jager Bomb là mix giữa shot rượu Jägermeister và nửa lon Red Bull loại 250 ml.

Trong trường hợp này thì ly mà Tần Phi order là mix Gin (ly nhỏ được thả vào trong) với một loại rượu mạnh khác, và nó có độ rất nặng, nặng còn hơn bia và nếu uống thì phải biết chú ý nếu không là xỉn tới nái =))) (Nguồn: Baidu)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.