10.
Từ Giai Vận nhìn mình và Tiêu Dương ở trong gương, đuôi mắt đã hơi phiếm đỏ.
Tới tận giây phút này, cô mới chợt nhận ra ý đồ xấu của cậu. Hẳn là cậu đã hết ghen và giận rồi, nhưng vẫn cố ý muốn chòng ghẹo cô, muốn cô làm những chuyện đáng xấu hổ mà ngày thường dù có đánh chết cô cũng không làm.
……
Đến cuối, hai bắp đùi của cô vẫn còn run lên, mặt đẫm nước mắt, tóc ướt nhẹp.
Mà cái váy ngủ kia đã bị cậu xé ra thành từng mảnh vụn rơi xuống đất, không mặc được nữa.
Khi cô được cậu ôm vào trong phòng tắm, cô còn khẽ nức nở, ngay cả sức để véo cậu còn chẳng có.
Tiêu Dương lại rất thích dáng vẻ yếu ớt này của cô, không ngừng hôn lên môi cô, cọ sát lên vành tai, nói một vài lời âu yếm.
Từ Giai Vận khịt mũi, một lúc sau mới bắp nói: “Em thật sự quá xấu rồi…”
Đời này cô chưa từng gặp người đàn ông nào xấu xa như vậy.
Cô lớn hơn cậu vài tuổi, cảm giác như bị chê cười. Lúc cậu bắt nạt cô, cô còn không thể đánh trả.
Điều kỳ lạ nhất là — Cậu chẳng cần ra sức bắt nạt, nhưng cô lại nhận được đến chết đi sống lại.
“Ừm.” Cả người cậu khoan khoái, tâm trạng rất tốt, “Em thừa nhận.”
Cô mệt mỏi trừng mắt với cậu.
“Vậy chị có hy vọng em hư với người khác như vậy không?”
Cô ngẩn ra, không tình nguyện lắc đầu.
“Cho nên.” Cậu cười khẽ, “Sau này bất kể là có việc gì cũng phải nói với em, nếu không lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/eros-khong-noi-doi/230673/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.