Người từng là Kỵ Sỹ Rồng
Và như một người cha
Của tôi.
Mong tên ông sẽ sống mãi trong vinh quang.
Nó mỉm cười đau đớn rằng nó đã nói gần đúng sự thật biết bao. Rồi nó khẽ nói bằng cổ ngữ, quan sát bề mặt kim cương sáng lên, uốn lượn thành một hàng kí tự mới. Khi nó hoàn thiện, hàng chữ đã trở thành:
NƠI ĐÂY YÊN NGHỈ BROM
Người từng là
Kị sĩ của rồng Saphira
Con trai Holcomb và Nelda
Người dấu yêu của Selena
Cha Eragon Khắc tinh của Tà thần
Người sáng lập nên Varden
Và Tai ương của Kẻ Phản Nghịch
Mong tên ông sẽ sống mãi trong vinh quang.
Stydja unin mor’ranr.
Đó là lời tựa ít cá nhân hơn, nhưng Eragon thấy vẫn thích hợp hơn. Rồi nó ếm bùa lên để bảo vệ lớp kim cương khỏi lũ trộm và những kẻ phá hoại.
Nó đứng trước ngôi mộ hồi lâu, lưỡng lự chưa quay đi, cảm thấy như thể nên có gì đó nữa – chuyện gì đó, hoặc cảm xúc hoặc nhận thức nào đó khiến nó có thể dễ dàng từ biệt cha nó và rời đi.
Cuối cùng nó đặt tay lên lớp kim cương mát rượi, ước rằng có thể xuyên qua chạm vào Brom lần cuối. Rồi nó nói, “Cảm ơn vì tất cả những gì cha đã dạy con.”
Saphira khịt mũi, cúi đầu chạm mõm vào ngôi mộ.
Rồi Eragon quay đi, cảm thấy dứt khoát, nó chầm chậm leo lên mình Saphira.
Nó vẫn thấy buồn rười rượi khi Saphira cất cánh bay theo hướng Đông Bắc về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/eragon-4-inheritance-di-san-thua-ke/1972086/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.