"Xin lỗi," Eragon nói vừa lúc đụng tới bồn nước.
Nasuada cau mày, mặt nhăn lại dài ra như một gợn nước đánh trên mặt hồ. "Vì chuyện gì chứ?" cô hỏi. "Tôi tưởng phải nên chúc mừng anh mới đúng. Anh đã làm được nhiều hơn chuyện mà tôi nhờ anh đi làm."
"Không, tôi…" Eragon khựng lại vì nhận thấy cô không thấy được những khuấy động trong nước. Thần chú khiến tấm kiếng của Nasuada có thể nhìn rõ ràng nó và Saphira nhưng không rõ những vật khác. "Tôi dùng tay đụng phải bồn nước rồi, có vậy thôi."
"Ồ. Nếu vậy, để tôi chính thức chúc mừng anh, Eragon. Bằng cách bảo đảm ông Orik trở thành vua…"
"Cho dù là bản thân tôi bị tập kích?"
Nasuada mỉm cười. "Đúng vậy, cho dù khiến bản thân anh bị tập kích, anh vẫn phải giữ quan hệ với người lùn, và điều này chính là yếu tố quyết định thành bại. Câu hỏi hiện giờ là, bao lâu thì số quân còn lại của người lùn có thể tham chiến với chúng ta?"
"Ông Orik đã ra lệnh cho quân sĩ chuẩn bị xuất binh," Eragon nói. "Họ có lẽ cần vài ngày để tập họp toàn quân, nhưng một khi xong, họ sẽ hành quân ngay lập tức."
"Vậy cũng tốt. Chúng ta cần sự giúp đỡ của họ càng sớm càng tốt. Nhắc tới mới nhớ, khi nào thì bọn anh quay về với chúng tôi? Ba ngày? Bốn ngày?"
Saphira vẫy vẫy cánh, hơi thở nóng thổi ngay sau gáy của Eragon. Eragon liếc nhìn cô nàng rồi cẩn thận nói: "Tùy thuộc. Cô còn nhớ cuộc bàn thảo trước khi tôi ra đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/eragon-3-brisingr-hoa-kiem/2157032/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.