Tần Gia Ngôn rời đi, mang theo toàn bộ đồ đạc của Tô Tình trong nhà họ Lâm theo.
Trở lại biệt thự củaCố Dư Sinh, Tần Gia Ngôn không để ý đến những câu hỏi của mẹ Tần, cũng chẳng để ý Đậu Phộng Nhỏ đang đòi bế mà liền lên lầu, khóa trái cửa phòng mình, bắt đầu thu dọn đồ của cô.
Quần áo không nhiều, một ít trang sức, mỹ phẩm, còn có một quyển nhật ký cũ.
Quyển nhật ký này Tần Gia Ngôn biết, vì nó là quyển bọn họ cùng đi tiệm văn phòng phẩm mua từ rất lâu trước đây.
Tần Gia Ngôn mở ra, tựa lên đầu giường mở nhật ký ra, đập vào tầm mắt chính là tấm hình.
Đó là hình tốt nghiệp trung học, cô đứng trước hắn, những bạn học khác đã bị cô cắt bỏ, chỉ còn lại hai người họ.
Hắn nghĩ, có thể đây chính là bức ảnh duy nhất của hai người họ mà cô có được.
Tô Tình không thường viết nhật ký, vì vậy trong hơn 10 năm qua, cô chỉ viết một phần ba của quyển.
Mỗi ngày đều là những chuyện vây quanh hắn, từ lúc cô bắt đầu yêu hắn cho đến khi cô phải rời xa hắn, khổ sở thế nào, nhớ nhung thế nào.
Phần cuối cùng của nhật ký là được viết từ 10 năm trước.
Phía sau đều là những trang trắng, Tần Gia Ngôn lật lật, không ngờ mấy tờ cuối cùng lại lít nha lít nhít chữ.
Nhìn lại, là một bức thư.
Một bức thư không có ý định gửi đi.
“Gia Ngôn, đợi nhiều năm như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020572/chuong-1072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.