Lúc môi cô còn cách hắn một khoảng rất xa, hắn giả vờ như không biết cô muốn làm gì, lơ đãng quay đầu, giả vờ như nhớ đến chuyện gì đó, mở miệng: “À, Hạ Y….”
Toàn thân Hạ Y hoàn toàn bất động, lông mi run rẩy đến kỳ cục.
“Trong cốp xe của anh có một túi táo, là buổi sáng lúc đến định đưa cho em nhưng quên lấy ra, em xách lên đi.”
Nói xong, Tần Gia Ngôn liền mở cửa xuống xe, đến cốp sau ôm túi táo, vòng đến chỗ cô ngồi, mở cửa xe cho cô.
Hạ Y cố gắng tỏ ra tự nhiên xuống xe, cười yếu ớt nhận túi táo của hắn.
“Về nhà nghỉ ngơi sớm một chút.” Tần Gia Ngôn nói.
“Ừ, anh cũng vậy, lái xe chậm một chút.”
“Ừ.” Tần Gia Ngôn đáp một tiếng, nhìn chằm chằm Hạ Y một chút, sau đó vòng qua đầu xe, đi về phía ghế người lái.
Hắn kéo cửa xe, Hạ Y lại gọi tên hắn: “Gia Ngôn!”
Tần Gia Ngôn cầm cửa xe, ngẩng đầu lên nhìn Hạ Y.
Hạ Y muốn nói lại thôi, như có gì muốn hỏi nhưng cuối cùng lại không thể nào hỏi ra được, chỉ nói: “Anh về nhà đừng làm việc quá khuya, sức khỏe quan trọng.”
Tần Gia Ngôn cười: “Được, em mau lên lầu đi!”
Hạ Y gật gù, nhìn Tần Gia Ngôn vài lần mới quay người đi vào.
Đợi đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng của Hạ Y nữa, đáy mắt Tần Gia Ngôn lại trở nên cô đơn.
Hắn rõ ràng cả ngày nay chẳng làm chuyện gì nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020558/chuong-1065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.