Chân tàn phế sao?
Đêm nay từ trong miệng Ngô Hạo nghe được quá nhiều chuyện chấn động, nhiều đến nỗi bây giờ Hứa Ôn khó tiếp thụ được, nhưng khi cô nghe đến ba chữ "Chân tàn phế." Mà bốn chữ, cả người cứng đờ như bị người dùng cây gõ mạnh vào đầu, đầu óc trống rỗng, bên tai chỉ còn tiếng ong ong kéo dài.
Cả bầu trời, đều âm vào một mảnh an tĩnh.
Gió phần phật thổi qua, phía xa có một phòng tự học tối tan học, rất nhiều học sinh chạy nhanh ra, chạy về phía cửa trường học, truyền đến tiếng cười vui vẻ, tiềng ồn ào náo nhiệt.
Hứa Ôn bất giác, vẫn duy trì biểu tình vừa rồi, nhìn thẳng sang Ngô Hạo.
Thời gian từng phút từng giây lướt qua, học sinh đều đã về hết, cả ngôi trường đều hoàn toàn an tĩnh, Ngô Hạo chớp chớp mí mắt, mở miệng lần nữa, nói một câu sau cùng, nói: "Còn chân hắn làm sao bị thương, anh cũng không rõ."
Từ lời Ngô Hạo truyền vào trong tai, Hứa Ôn bị chấn động đến ngây ngốc, đại não thoáng bắt đầu chuyển động.
Lục Bán Thành vì cô mà chân không thể đi, Lục Bán Thành vì cô mới làm bạn với xe lăn... Chạng vạng ngày hôm qua, cô tận mắt nhìn thấy người đàn ông đã từng phong quang tễ nguyệt, ngồi trên xe lăn, kèm với những nhớ nhung trong đầu cô, dần hiện lên trước mắt cô.
Cơ thể cô, bắt đầu khẽ run rẩy, bởi vì chân tướng quá mức chấn động, chấn động khiến cô không thể tiếp nhận được, miệng nhịn không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020455/chuong-1015.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.