"Cơm chiều sao? Như thế nào đều đã... Giống ngày hôm qua à? Không sao... Làm sao có thể phiền chứ?"
Giongj nói ôn hoàn chiều chuộng của Lục Bán Thành, không ngừng truyền vào trong lỗ tai Hứa Ôn.
Nguyên lai hắn và cô gái đó ở chung tốt như vậy, theo lời hắn nói, hoàn toàn có thể cảm nhận được, giữa bọn họ, quả thật rất thân thiết và ấm áp.
Tầm mắt Hứa Ôn vốn nhìn sang nơi khác, lại nhẹ nhàng dời đến trên mặt Lục Bán Thành, ánh mắt hắn nói chuyện điện thoại, đặc biệt ôn nhu, trên người hắn, đều tản ra một cảm giác ấm áp, xem như vô cùng hạnh phúc cực kỳ thoả mãn.
Sống lưng Hứa Ôn thoáng cứng đờ, đầu ngón tay nhịn không được nắm chặt vạt áo.
Cũng đúng, lúc hắn gặp nạn khó khăn nhất, là cô gái đó chăm sóc cho hắn, làm sao hắn có thể không thương tiếc?
"Uh`m, được, anh lập tức quay về..."
Cất điện thoại, Lục Bán Thành nhìn về phía Hứa Ôn, "Tôi phải lên lầu rồi."
Hứa Ôn cảm giác rõ được khóe môi mình đang run, nhưng cô vẫn cố gắng cười nhẹ nói một chữ "Được".
"Gặp lại." Lục Bán Thành mỉm cười tạm biệt, sau đó đẩy xe lăn đi về phía nhà mình.
Điều khiển từ xa bị hỏng, lại còn leo dốc, Hứa Ôn nhìn thấy hắn điều khiển xe lăn có chút quá sức, tiện vươn tay, vội vàng đẩy một cái.
Lục Bán Thành một đường đi đến nhà, hắn quay đầu, cười rạng rỡ với Hứa Ôn, nói một câu "Cảm ơn."
"Đừng khách khí." Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020435/chuong-1005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.