Một bữa cơm, Hứa Ôn và Tần Chỉ Ái phải ăn ước chừng khoảng ba giờ mới kết thúc, từ nhà hàng đi ra, Tần Chỉ Ái lại đề nghị đi đến dưới lầu mua sắm.
Từ khi nghe được tin Lục Bán Thành chuẩn bị kết hôn, Hứa Ôn cũng không có nhiều cảm xúc, gượng đỡ đến bây giờ đã là một kỳ tích, thật sự không có tâm tình đi dạo phố, Hứa Ôn lung tung viện cớ với Tần Chỉ Ái, hẹn gặp lại.
Vẻ mặt Tần Chỉ Ái lộ ra tiếc nuối, nhưng cũng không miễn cưỡng.
Hứa Ôn tự lái xe rời khỏi, Tần Chỉ Ái mới lên xe, dẫm chân ga, chậm rì rì rời khỏi bãi đỗ xe.
Ánh nặng mặt trời bên ngoài chói mắt, trên đường người đến người đi, ngựa xe như nước.
Hứa Ôn nắm tay lái, theo dòng xe cộ, đi một đoạn đường dài chẳng có mục đích, mãi đến mặt trời nghiêng về tây, đến lúc hoàng hôn, cô mới giẫm chân phanh, dừng xe bên ven đường.
Hứa Ôn không biết lúc này mình đang ở chỗ nào, cô ngồi ở trong xe rất lâu, mới quay đầu, nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, giống với đêm mấy ngày hôm trước, vậy mà cô ở dưới tình trạng hoàn toàn vô ý thức, đã đi tới cửa tiểu khu của Lục Bán Thành.
Mà lúc này cô, lại không có dũng khí đi tìm hắn tối hôm đó.
Ánh mắt Hứa Ôn ngay cả nháy cũng không nháy nhìn chằm chằm vào cửa nhà Lục Bán Thành, mãi đến mắt mỏi, cô mới thu về tầm mắt, sau đó khởi động xe một lần nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020431/chuong-1003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.