Trong mắt Quả Quả có một giọt lệ tràn ra. Hình ảnh Lục Bán Thành được đưa đến bệnh viện đáng sợ như thế nào, cả đời này cô cũng không thể nào quên được, lúc bác sĩ nói không cứu được hắn, cô đã khủng hoảng đến mức nào, trong lòng cô cũng mãi mãi không quên được, lúc hắn hôn mê, luôn miệng gọi Ôn Noãn, mở mắt ra, câu thứ nhất chẳng cần biết mình đang trong tình trạng thế nào, liền hỏi: “Ôn Noãn có khỏe không?”
Sau khi hắn xuất viện về nhà tĩnh dưỡng, hình tượng nam thần mạnh mẽ biến thành làm bạn với xe lăn, trong lòng hắn dễ chịu sao? Hắn cũng không gặp ai, ngay cả người bạn thân nhất là anh Dư Sinh cũng không liên lạc. Cô không ít lần nhìn thấy hắn ngồi trên xe lăn, nghệch ra nhìn bên ngoài cửa sổ, lại có khi thấy hắn nhìn hình chụp trộm Hứa Ôn Noãn cười yếu ớt, thất thần, ảm đạm.
Thật sự yêu mới có thể chịu nhiều khổ sở như vậy.
Cô thật sự không muốn đồng ý lời cầu xin này của Lục Bán Thành, vì đối với cô mà nói, liên lụy hay không liên lụy đến Hứa Ôn Noãn thì cô chẳng cần biết, cô chỉ muốn hắn hạnh phúc mà thôi.
Nhưng đối mặt với ánh mắt của Lục Bán Thành, cô không thể nào nói không được.
“Quả Quả, cả đời anh chỉ yêu một người con gái, anh thật sự hy vọng cô ấy có thể sống tốt, nếu như thật sự quan tâm anh thì hãy giúp anh bảo vệ cô ấy thật tốt, như vậy là anh vui rồi.”
Nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020400/chuong-987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.