“Cũng tốt.” Hứa Ôn Noãn ung dung hỏi lại: “Còn anh?”
“Cũng tốt.” Lục Bán Thành rất dịu dàng nói, sau khi nói xong còn nhìn Hứa Ôn Noãn cười cười.
Hứa Ôn Noãn nhìn chằm chằm nụ cười của Lục Bán Thành, có chút hoảng hốt.
Rõ ràng chỉ mới 2 tháng không gặp, sao nhìn thấy hắn cười, cô lại cảm giác như cả thế kỷ rồi cô chưa được gặp hắn vậy.
Rất nhanh, Hứa Ôn Noãn liền định thần, người đàn ông chỉ mới hàn huyên 2 câu lại mở miệng: “Tôi còn có chút chuyện, đi trước.”
Thậm chí ngay cả câu liên lạc với cô sau hắn cũng không nói, đầu ngón tay Hứa Ôn Noãn cầm vạt áo chặt đến nỗi trắng bệch, mới cố gắng giữ bình tĩnh mà gật đầu với Lục Bán Thành: “Tạm biệt!”
“Tạm biệt!” Lục Bán Thành cười yếu ớt đáp lại, sau đó liền nói với tài xế: “Đi thôi.”
Xe từ từ chạy, cửa sổ xe cũng từ từ đóng lại.
-
“Anh Bán Thành, rõ ràng anh không đến Mỹ, sao anh lại phải nói dối cô ấy?” Xe lái đi không được bao lâu, cô bé kia lại tức giận hỏi Lục Bán Thành.
Lục Bán Thành như không nghe thấy lời của cô, nhìn chằm chằm Hứa Ôn Noãn đang ngày một nhỏ dần trong kính chiếu hậu, không lên tiếng.
“Anh Bán Thành, em không phải là đứa ngu, em biết cô ta là ai! Em đã từng nhìn thấy cô ấy trong điện thoại của anh, em còn biết cô ấy tên là Hứa Ôn Noãn, cô có nói cho em biết, cô ấy là vợ trước của anh!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020396/chuong-985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.