Nhưng nếu hắn để người đàn ông bị thương ở bụng lại thì một mình hắn cũng dư sức.
Lục Bán Thành bị người đàn ông kia đánh, khóe miệng chảy ra một dòng máu tươi, hắn vất vả quay đầu, nhìn về phía Hứa Ôn Noãn còn đang hôn mê, khoảnh khắc đó trong mắt hắn liền tràn ngập chân tình.
Vốn nghĩ sau khi mình đến Mỹ cũng không quay về nữa nhưng không ngờ tối hôm nay lại xảy ra những biến cố lớn như vậy rồi.
Vốn cho rằng sau khi hắn về Mỹ, từ đó về sau hắn và cô mỗi người sống trên một đất nước khác nhau, không còn gặp lại, không ngờ, lại sắp biến thành sinh ly… tử biệt...
Hắn không cam lòng, cũng không có gì hắn muốn làm, chỉ là có chút tiếc nuối, cho đến nay hắn vẫn chưa thể yêu cô một cách đường đường chính chính, chỉ có thể lén lén lút lút làm mọi chuyện phía sau lưng cô.
Có điều như vậy cũng tốt vô cùng, nếu như đêm nay hắn có chuyện gì bất trắc, cô sẽ không biết được, sẽ không khó chịu...
So với việc khiến cô áy náy sống tiếp, chi bằng làm một số chuyện khiến cô sống ung dung tự tại.
Khóe môi nhuốm máu của hắn như có một tia cười yếu ớt, một giây sau, hắn liền thu lại tầm mắt, cả người hắn như bị đánh tan vỡ một giây sau lại bỗng nhiên như sống lại, cả người có sức mạnh vô cùng lớn, đột nhiên đứng lên, đẩy người đàn ông đang không ngừng đánh mình ra, sau đó đẩy cửa sổ phía trước, dựa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020366/chuong-971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.