Có thể là sau khi được nhắc nhở, Ngô Hạo mới mở điện thoại di động ra xem một lúc lâu, bên trong lại có giọng nói trầm trầm của Ngô Hạo: “Mày muốn gì?”
“Tôi muốn gì, ngài đến đây thì biết,….” Người đàn ông đang nói chuyện với Ngô Hạo còn chưa chờ hắn nói gì liền đi thẳng vào vấn đề: “Một tiếng đồng hồ, trong vòng một tiếng đồng hồ nếu ngài còn chưa đến đây thì đừng trách sao tôi lại làm chuyện gì quá đáng.”
“Còn nữa, đừng báo cảnh sát, cũng đừng đi với bất cứ ai, nếu không thì cứ chờ nhặt xác đi!” nói xong, người đàn ông kia liền cúp máy.
Có thể là do một lúc sau Ngô Hạo vẫn chưa đến, một trong hai người đàn ông tìm đại một chỗ ngồi trên mặt đất, sau đó vừa hút thuốc vừa đánh bài.
Một người đàn ông khác hình như có chút buồn chán cho nên đi vòng vòng nhìn trái rẽ phải, cuối cùng cũng dừng lại trước mặt Hứa Ôn Noãn đang bị đánh thuốc mê, sau đó liền nhìn chằm chằm cô bé không nhúc nhích trên mặt đất một lúc lâu, liền tiến gần mặt của cô một chút, thèm nhỏ dãi lên tiếng: “Con bé này đẹp quá.”
“Tôi không có chuyện gì để làm, có thể cô bé một lát nữa mới có thể tỉnh lại, mình xem qua một chút chắc là không sao ha….” Người đàn ông đứng trước mặt Hứa Ôn Noãn vừa nói vừa dựa lại gần cô thêm một chút, sau đó hít một hơi thật sâu, trên mặt rõ ràng không có ý tốt.
Lục Bán Thành nhìn thấy toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020354/chuong-965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.