Hứa Ôn Noãn nghe thấy hắn nói một hồi mới nhúc nhích đôi mắt một chút, liếc nhìn hắn, không nói gì, cũng không có dấu hiệu muốn xuống xe.
Lục Bán Thành không nhắc nhở Hứa Ôn Noãn nữa, cứ như vậy ngồi yên lặng trong xe.
Hắn sợ cô lạnh, giảm nhiệt độ trong xe xuống một chút.
Không biết qua bao lâu, Hứa Ôn Noãn ngồi cạnh ghế người lái mới khôi phục lại được tinh thần, cô nhìn ngoài cửa xe, rõ ràng lúc nãy Lục Bán Thành đã nói với cô đến rồi, lúc này cô lại hỏi lại: “Đến?”
Lục Bán Thành bị câu nói này của cô đâm đau nhói, dịu dàng nhìn cô gật gù.
Lục Bán Thành nhìn thấy cô đưa tay tháo dây an toàn, biết cô muốn xuống xe, vội vàng mở cửa xe xuống trước, sau đó vòng qua bên cô, giúp cô mở cửa xe.
Cô ngồi yên trên ghế, không biết đang nghĩ gỉ, lại không nhúc nhích.
Gió lạnh thổi vù vù, Lục Bán Thành không mặc áo khoác lạnh đến nỗi cả người run cầm cập, lúc tay chân hắn muốn đóng băng, cô mới từ từ xuống xe.
“Anh đưa em vào thang máy?” Lục Bán Thành thương lượng.
Hứa Ôn Noãn không chần chừ chút nào gật đầu với hắn.
Lục Bán Thành giúp cô cầm túi, đóng cửa xe, đi theo cô lên lầu.
Không biết cô đang nghĩ gì, bước chân rất chậm, Lục Bán Thành dù rất lạnh nhưng vẫn không hối thúc cô, cứ như vậy bước chậm rì rì đi theo cô, Lục Bán Thành giúp Hứa Ôn Noãn bấm thang máy, cửa thang máy liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020318/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.