Cô đi giày cao gót thong dong đi ra chỗ xe của Lục Bán Thành, vừa mới chuẩn bị gõ cửa xe, báo cho Lục Bán Thành biết mình đã tới, kết quả nhìn qua cửa sổ xe liền thấy hắn đang ngồi ở ghế người lái, đưa lưng về phía cô, nhìn chằm chằm đường phố thất thần.
Cô không nhìn thấy rõ vẻ mặt của hắn, nhưng có thể nhìn thấy từ sau lưng hắn toát ra một vẻ cô đơn bất đắc dĩ
Vừa nãy lúc nhận điện thoại, cô cũng chỉ cho rằng đó là ảo giác, nhưng thật sự, hình như tâm tình của hắn không tốt chút nào.
Tâm tình của Hứa Ôn Noãn trong chớp mắt cũng hạ xuống, còn cô không biết rốt cuộc mình nên làm thế nào thì hình như Lục Bán Thành ngồi trong xe thấy lâu, lại không thấy cô xuống, có chút buồn bực quay đầu, nhìn về phía cô đang đứng.
Hứa Ôn Noãn vội lấy lại tinh thần giơ tay lên chào Lục Bán Thành.
Lục Bán Thành đẩy cửa nhanh chóng xuống xe, vòng qua đầu xe đi đến trước mặt Hứa Ôn Noãn.
Hứa Ôn Noãn vội vàng đưa phong bì cho Lục Bán Thành: ‘Anh đếm lại thử xem.”
Lục Bán Thành liếc mắt nhìn phong thư của cô trong tay, không nhận lấy.
Cô vừa mới về Lệ Giang, đêm đó liền không thể chờ được mà tìm hắn trả tiền rồi… cô vẫn giống như một năm trước đây, mong muốn nhanh chóng cắt đứt tất cả những gì có thể nối kết cô và hắn, nhanh chóng rũ bỏ mọi quan hệ với hắn.
Cũng đúng, hắn đang mong chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020294/chuong-935.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.