Toàn bộ thế giới giống như dừng lại rồi vậy, trong đó chỉ còn giọng nói của Lục Bán Thành.
Hứa Ôn Noãn không biết tâm tình của mình lúc này rốt cuộc là thế nào, cả người cô giống như một con rối vậy, chưa có sự điều khiển thì không nhúc nhích được.
Lục Bán Thành dừng lại trầm mặc một lúc lâu, Ngô Hạo đứng lên khỏi mặt đất, sau đó khom người, nhặt hộp thuốc lá rơi trên mặt đất, sau đó lấy một điếu, châm lửa, sau khi hút một hơi xong, cách khói thuốc lượn lờ, nhìn Lục Bán Thành còn chưa lấy lại tinh thần, hỏi: “Vì vậy, anh chính là Linh Độ mà cô ấy đã quen biết trong game hơn 10 năm?”
Hứa Ôn Noãn từ lúc Lục Bán Thành hỏi Ngô Hạo lần thứ hai đã nhận thức được điều này nhưng lúc Ngô Hạo hỏi thẳng thừng ra như vậy, hô hấp của cô cũng căng thẳng, nhịp tim trong cũng ngưng lại trong nháy mắt.
Hứa Ôn Noãn cảm thấy thời gian này giống như bị kéo dài đến vô hạn, rõ ràng chỉ đang trải qua mấy giây nhưng cô lại có cảm giác như mấy thế kỷ rồi vậy, sau đó nghe giọng nói của Lục Bán Thành lại giống như âm thanh cách xa trăm sông nghìn núi vọng về, từ từ truyền tới tai cô: “Phải.”
PHẢI……. tom Hứa Ôn Noãn run rẩy, còn chưa hồi phục lại tinh thần từ trong chấn động kia, Lục Bán Thành lại nói tiếp: “Tôi chính là Linh Độ, là Linh Độ đã quen biết cô ấy hơn 10 năm trong game.”
Hứa Ôn Noãn lùi về phía sau một bước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020286/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.