Rất giống với Hứa Ôn Noãn mà trước kia hắn quen biết.
Mặc dù hắn mất đi tình cảm chân thần, nhưng lại có thể nhìn thấy cô có thể quay lại dáng vẻ mà hắn thích nhìn như trước kia, thật sự quá tốt… vô cùng tốt.
Biết chình mình nên vì chuyện này mà cảm thấy hài lòng, nhưng không hiểu sao trong ngực hắn lại có một nỗi đau tràn ra từ trong xương tủy.
Lục Bán Thành cảm thấy ảm đạm, nhìn chằm chằm Hứa Ôn Noãn một chút, mãi đến khi trong phòng lại có tiếng cười khanh khách của Đậu Phộng Nhỏ, hắn mới thu lại tầm mắt, gõ cửa thư phòng.
.......
Lục Bán Thành không quấy rầy Cố Dư Sinh, sau khi vào thư phòng xong liền đi đến ban công.
Qua khoảng mười phút, Lục Bán Thành nghe thấy tiếng trong phòng sau lưng có tiếng ngồi xuống ghế dựa thoải mái, sau đó cửa ra ban công bị mở ra, một loạt những bước chân tiến lại gần hắn.
Lục Bán Thành biết là Cố Dư Sinh, Lục Bán Thành lại cầm một điếu thuốc, nhìn xuống bể bơi trong sân và hàng oải hương xán lạn, không quay đầu lại.
Mấy giây sau liền có một người đứng cạnh Lục Bán Thành.
Lục Bán Thành giơ tay lên đưa thuốc vào môi, đang chuẩn bị hút một hơi thì phát hiện hắn đã hút đến phần đầu lọc từ lúc nào không hay, lại miễn cưỡng dập thuộc, lấy trong hộp ra hai điếu khác, ngậm lên miệng một điếu, điếu còn lại đưa cho Cố Dư Sinh.
“Cai rồi.” Cố Dư Sinh mặc áo sơ mi trắng, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020230/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.