Một đám người bị Đậu Phộng Nhỏ làm cho dở khóc dở cười.
Tần Chỉ Ái khoát tay một cái ra hiệu Tần Gia Ngôn ẵm bé đi, sau đó kéo Hứa Ôn Noãn ngồi lại trên ghế salon.
“Cậu của Đậu Phộng Nhỏ càng ngày càng có kỹ thuật dỗ cháu tốt ha!” Hứa Ôn Noãn bưng tách trà mà quản gia đưa lên, uống một ngụm.
Tần Chỉ Ái cười yếu ớt: “Lúc mình và Dư Sinh đi hưởng tuần trăng mật thì để con bé cho Gia Ngôn giữ, bây giờ thì đeo cậu còn hơn đeo mẹ nữa! thật sự là hết cách luôn, cậu có biết không, lúc trước Dư Sinh bận việc không đưa con bé đến nhà trẻ được, nên nhờ Gia Ngôn đưa đi, cô giáo thấy Gia Ngôn thì cứ nói chuyện hàn huyên thôi, vậy mà con bé này lại nhân cơ hội cắn cô một cái!”
“Phụt!” Hứa Ôn Noãn không nhịn được phun trà ra.
Tần Chỉ Ái ngồi một bên liếc nhìn cô một chút, sau đó lại chuyển để tài: “Được rồi, không nói chuyện Đậu Phộng Nhỏ nữa, nói chuyện của cậu một chút đi, cậu biết người ở sau lưng cậu mở một cái hội quán SPA lớn như vậy là ai chưa?”
Hứa Ôn Noãn giật khăn giấy lau trà bên khóe môi, khi nghe Tần Chỉ Ái nói đến đây thì hơi khựng lại một chút, sau đó mới từ từ lau sạch môi, lắc đầu với Tần Chỉ Ái: “Không biết.”
“Lẽ nào chưa bao giờ hai người họp nhau bàn về kế hoạch phát triển gì hết sao?” Tần Chỉ Ái từ từ nhíu mày, tò mò hỏi.
“Chưa bao giờ…” Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020227/chuong-901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.