Hắn ngồi yên tĩnh trong xe một chút, sau đó đạp chân ga, chuyển bánh lái đi về phía công ty.
Trong lúc chờ đèn đỏ, Lục Bán Thành lại nhớ đến hình ảnh tối qua Hứa Ôn Noãn ngồi trên đường gào khóc bất lực, tim lại đau xót, lại thất thần.
Đèn chuyển xanh, xe phía trước cũng lái đi rồi nhưng xe của hắn vẫn đứng yên ở chỗ cũ.
Phía sau vẫn vang lên tiếng kèn xe, hắn cứ thất thần đứng yên, đến nỗi có người tức giận nhảy xuống xe chạy đế gõ cửa kính xe hắn hai lần, hắn mới bừng tỉnh.
Người ngoài cửa hình như đang mắng hắn đùng đùng nhưng hắn lại không để ý đến, từ từ thu lại tầm mắt, cả người còn chưa kịp phản ứng, chậm rì rì khởi động, sau đó mới lái xe đi. Đến công ty, mới 8 giờ, còn nửa tiếng nữa mới đến giờ làm việc.
Lục Bán Thành không thấy đói bụng chút nào, không ăn sáng, ngồi thất thần trên bàn làm việc.
Đến nổi thư ký gọi hắn đi học, gọi 10 tiếng, hắn mới nghe thấy, ngập ngừng A một tiếng, sau đó mới bắt đầu mở tài liệu.
Tài liệu trong tay hắn nhưng hắn cứ tìm cả bàn làm việc, lục tung lên cũng không nhìn thấy.
Thư ký đứng bên cạnh nhịn không được chủ động cầm lấy tư liệu đưa đến trước mặt LụcBán Thành,nhỏ giọng nhắc hắn: “Lục tổng, tài liệu ở đây.”
Lục Bán Thành ngưng tìm, nhìn chằm chằm vào hư không ừ một tiếng, qua một lúc lâu mới từ từ lấy tài liệu từ trong tay cô, mất tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020186/chuong-879.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.