🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Má Trương tắm rửa cho Đậu Phộng Nhỏ.

Trong phòng khách chỉ còn lại Cố lão gia và mẹ Tần đang xem tivi.

Cố lão gia nâng bình trà lên, lúc châm trà cho mình cũng không rót cho mẹ Tần một tách trà: “Trà này an thần, uống vào buổi tối ngủ rất ngon.”

“Cảm ơn Lão tiên sinh.” Mẹ Tần vội vàng cảm ơn.

Cố lão gia cười như nói bà không cần phải khách sáo, uống một hớp trà.

Đến Bắc Kinh đã hơn một tháng, Cố Dư Sinh và Tần Chỉ Ái chăm sóc bà rất chu đáo, mẹ Tần đều có thể cảm nhận được, mà hôn nay lại là hôn lễ của con gái, bà cảm động khóc không biết bao nhiêu là lần rồi, lúc này lại ngồi cùng một chỗ với Cố lão gia, không nhịn được mà cảm thán: “Lão tiên sinh, Dư Sinh và Tiểu Ái có thể ở bên nhau, thật là thiệt thòi cho ông.”

Cố lão gia đang vui rạo rực muốn uống hớp trà thứ hai nghe như vậy đột nhiên lại dừng động tác nâng tách trà của mình, hơi kinh ngạc nhìn về phía mẹ Tần.

Thiệt thòi cho ông? Sao lại thiệt thòi cho ông?

Mẹ Tần không nhận thấy được điểm khác thường của Cố lão gia, nâng tách trà lên nhấp một ngụm, cứ tiếp tục nói: “Lão tiên sinh, nói thật, tôi cũng là con gái, bì người khác bày mưu, tôi thật sự có chút không vui.”

Bày mưu? Lẽ nào mẹ Tần biết Lương Đậu Khấu đã có những thủ đoạn muốn động tay động chân với Tiểu Ái? Cũng biết lúc trước ông tin tưởng Lương Đậu Khấu mà nói những lời hung ác với Tiểu Ái?

Cố lão gia run rẩy trong lòng một hồi, một luồng căng thẳng từ trước đến nay chưa từng có bỗng nhiên bao phủ toàn thân ông.

“Thế nhưng bây giờ tôi nhìn thấy Tiểu Ái hạnh phúc như vậy, tôi thật sự cảm thấy những điều mình không vui trước kia quả là chuyện thừa rồi.” mẹ Tần nói xong, như là hết sức vui mừng vậy, cười ha ha một mình: “Có điều chuyện qua rồi thì cứ để nó qua đi, không cần phải nhắc lại nữa.”

Quả nhiên mẹ Tần biết chuyện lúc trước ông xua đuổi Tiểu Ái đi rồi, Cố lão gia đè lại thấp thỏm và bất an trong lòng, đặt tách trà xuống, sau đó mới cười cợt lấy lòng mẹ Tần, chuẩn bị xin lỗi: “Bà thông gia…”

Cố lão gia còn chưa nói câu tiếp theo, mẹ Tần bỗng nhiên lại quay đầu cười với ông, nói tiếp: “Lão tiên sinh, ông nói thử xem không phải ông cũng rất thời thượng sao, lại có thể để Cố Dư Sinh dùng chiêu này, tôi chỉ nghe chuyện con gái vì muốn giữ con trai mới chơi trò có con rồi mới lấy chồng, chưa từng nghe có chuyện nhà trai lại cố ý làm như vậy, thật sự là quá ly kỳ…”

Cái gì kết hôn vì có con? Cố lão gia lại sững sờ.

“Có điều, ông cũng đã lớn tuổi như vậy rồi, cũng trải đời không ít, cũng có thể để Dư Sinh giở trò, khiến cho Tiểu Ái có con xong, lại không nói với tôi tiếng nào, nhưng mà ông cũng không nên cố chấp như vậy, Dư Sinh không ở Bắc Kinh, Tiểu Ái cũng không đi Hàng Châu được thì ít ra ông cũng nên để cho chúng nó gọi điện thoại về báo cho tôi biết một tiếng chứ, đúng không?”

Nghe đến đó, Cố lão gia cuối cùng cũng đã hiểu được mọi chuyện rồi.

Thì ra là do lúc trước Cố Dư Sinh giải thích với mẹ Tần chuyện chưa kết hôn mà đã sinh con, đẩy ông vào làm người xấu sao? Khó trách hôm hắn đi Hàng Châu ông cứ hắt xì liên tục!!

Cố lão gia liền bật thốt lên một câu: “Vô liêm sỉ!”

“Cái gì?” mẹ Tần nghe thậy giọng nói đầy căm hận của Cố lão gia thì giật bắn mình.

Cố lão gia lúc này mới nhận thấy được mình đang thất thố, liền quay về bà thông gia, nhưng nếu ông nói ra sự thật thì chẳng phải Cố Dư Sinh sẽ mất hình tượng trước mặt mẹ vợ sao?

Cố lão gia càng nghĩ lại càng xoắn xuýt, cuối cùng vẫn là nói: “Là tôi nói mình vô liêm sỉ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.