Con đường thật sự rất dài, Lục Bán Thành không biết Hứa Ôn Noãn đang ở đâu, sợ cô chờ lại sốt ruột, cảm lạnh, bước chân lúc nhanh lúc chậm nhìn kỹ cả hai bên đường.
Đến lúc cuối phố hắn càng đi nhanh hơn, lúc Lục Bán Thành nhìn chằm chằm ở phía trước năm mét liền nhìn thấy Hứa Ôn Noãn ngồi cuộn thành một bó trên đường thì mới từ từ dừng bước.
Hắn nhìn cô mười mấy giây, sau đó nhẹ nhàng đi đến trước mặt cô, kéo cô đứng lên.
Bỗng nhiên mùi rượu xộc vào mũi khiến Lục Bán Thành nhíu mày, lúc này mới liếc nhìn khuôn mặt của Hứa Ôn Noãn một cái, đôi mắt mông lung, hiển nhiên là uống say rồi.
Không biết có phải cô ngồi xổm trong khí lạnh quá lâu hay không, cả người cô đều lạnh toát.
Lục Bán Thành mau chóng cởi áo khoác của mình ra, vừa mới chuẩn bị khoác lên người Hứa Ôn Noãn thì cô lúc này mới biết có người đến, ngẩng đầu, mở to đôi mắt lờ đờ cố gắng nhìn hắn, nở nụ cười: “Ngô Hạo, anh đến rồi…”
Đầu ngón tay cầm áo của Lục Bán Thành run run, biểu hiện chậm lại, từ từ khoác áo lên người Hứa Ôn Noãn.
Có thể là động tác của hắn quá mức thô lỗ khiến cô không thoải mái, nhíu mày, mang theo vài phần ngây thơ làm nũng: “Ngô Hạo, chờ anh lâu quá… Ngô Hạo…” nói xong, cô liền chui vào lòng Lục Bán Thành.
Lưng Lục Bán Thành căng thẳng, theo bản năng muốn đẩy Hứa Ôn Noãn ra nhưng tay hắn còn chưa đụng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020055/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.