Ngữ khí mẹ Tần nói chuyện với Cố Dư Sinh rõ ràng thoải mái hơn rất nhiều.
Mẹ Tần không học nhiều, kiến thúc cũng không rộng rãi, chỉ nói với Cố Dư Sinh những chuyện vặt vãnh bình thường, nhưng hắn rất kiên nhẫn coi như lần gần nhất trứng gà tăng giá là một chuyện rất đáng quan tâm mà nói chuyện với mẹ Tần.
Càng nói chuyện, mẹ Tần lại càng thoải mái, đến cuối cùng mới thầm khen trong lòng con nhà ai mà lại được nuôi dưỡng dạy dỗ thật là tốt hà.
.....
Cơm nước xong, Tần Chỉ Ái và mẹ Tần ở trong bếp rửa chén, lúc đó Cố Dư Sinh đi ra hành lang, hút một điếu thuốc.
Lúc hút được một nửa, hắn lại nhớ đến lúc mẹ Tần hiểu lầm Tiểu Vương là con rể của bà, chẳng lẽ trong lòng mẹ Tần lại cho rằng Tiểu Vương hợp nhãn hơn hắn?
Cố Dư Sinh dựa vào vách tường, đang nghĩ cách nào khiến cho mẹ Tần xem trọng hắn hơn Tiểu Vương một chút đây liền nhìn thấy hộp cầu dao điện trên tường, liền không hề do dự mà tháo cầu chỉ ra.
Trong phòng đen kịt một màu.
Ngay sau đó liền có tiếng của mẹ Tần: “Sao lại cúp điện rồi chứ?”
Cố Dư Sinh dập thuốc chạy vào cửa: “Cúp điện rồi sao?”
“Gì vậy trời, mấy ngày trước vừa mới đóng tiền điện rồi mà…” mẹ Tần vừa nói vừa cầm đèn pin đi vào ngăn kéo phòng tìm thẻ đóng tiền điện.
Cắm thẻ điện vào, đèn trong phòng vẫn không sáng.
“Thật là kỳ lạ…” mẹ Tần lẩm bẩm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020046/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.