Cô và người đó hình như chưa từng gặp nhau, sao người đó lại biết cô?
Tần Chỉ Ái có hơi kinh ngạc quay đầu nhìn Cố Dư Sinh.
Trọng thương mới khỏi, Cố Dư Sinh không thể uống rượu, chỉ có thể uống nước, hắn uống nửa ly nước xong không trả lời thắc mắc của Tần Chỉ Ái mà gật đầu với người đàn ông ngồi đối diện mình: “Vâng.”
Cố Dư Sinh thừa nhận như vậy, đừng nói là Tần Chỉ Ái tò mò, những người xung quanh cũng tò mò theo.
Người đàn ông ngồi đối diện Cố Dư Sinh bị những người kia tra hỏi, lúc này mới lên tiếng giải thích: “Lúc trước nhập ngũ không bao lâu, lúc chúng tôi tập bắn súng, chỉ có Cố đội trưởng là bắn tốt nhất, sau đó có lần tôi vô tình chạy bộ tập thể dục buổi sáng trên sân lại vô tình nhìn thấy hắn đang ở đó nghịch súng, liền hiếu kỳ liếc nhìn bia ngắm một cái, lúc đó trên hồng tâm lại có hai chữ Tiểu Ái. Chị dâu tên là Tần Chỉ Ái, tôi liền đoán đại thôi, không ngờ lại đoán trúng…”
Thì ra là như vậy… trong đáy mắt Tần Chỉ Ái có một vệt cười, nhìn về phía Cố Dư Sinh.
Cố Dư Sinh biết rõ cô đang nhìn hắn nhưng lại không nhìn cô, có thể là do bí mật nhỏ bị tiết lộ, khiến tai hắn có chút hồng.
Cơm no rượu say, mọi người cũng giải tán rồi.
Lúc sắp ly biệt, không thể tránh có chút thương cảm, trong miệng mọi người là những lời chúc phúc, cũng có vài chuyện cũ được nhắc lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020039/chuong-806.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.