.......
Đêm đó sau khi nói chuyện điện thoại với Cố Dư Sinh xong, Tần Chỉ Ái vui vẻ hơn rất nhiều, hầu như mỗi đêm đều ngủ thẳng đến khi mặt trời mọc.
Sau ba ngày, là thứ bảy, Tần Chỉ Ái đến nhà cũ ăn cơm với Cố lão gia.
Bởi vì buổi sáng dậy trễ, lúc cô đến nhà cũ cũng đã là giờ ăn trưa.
Tần Chỉ Ái đi đến cửa nhà còn chưa đi vào, liền nghe trong phòng ăn có tiếng má Trương nói: “Lão gia, người ăn cơm trước đi, sáng nay lúc tôi gọi điện thoại đến không phải quản gia đã nói thiếu phu nhân còn đang ngủ sao? Chắc chắn là cô ấy không có chuyện gì, lát nữa sẽ đến, người đừng đoán mò nữa……”
Tần Chỉ Ái mím môi nhịn cười, đưa tay ra gõ gõ cửa.
Đợi đến lúc cô vào nhà, Cố lão gia đã ngồi trong phòng ăn đang uống canh.
Thật giống như ông vừa mới ăn cơm xong rồi bây giờ đang uống canh nha…
Tần Chỉ Ái nhịn không được càng muốn cười.
Sức khỏe của Cố lão gia gần đây rất tốt, ăn cơm trưa xong, ông thấy ngoài trời thời tiết rất đẹp, liền đề nghị ra ngoài đi dạo.
Lúc gần ngày sinh, bác sĩ Hạ có dặn Tần Chỉ Ái phải đi nhiều một chút mới dễ sinh nên sau khi nghe ông đề nghị liền đồng ý.
Đi đến Hương Sơn, cuối tháng mười ởBắc Kinh,nhiệt độ thất thường, nhưng ở Hương Sơn phong cảnh lại rất đẹp.
Cố lão gia, Tần Chỉ Ái, má Trương và quản gia cùng đi dạo vài vòng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2020025/chuong-798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.