Bốn chữ cuối cùng giọng điệu có chút giương lên, mang theo chút khinh bỉ, làm tim Tần Chỉ Ái đập mạnh, trong ngực lại có một sự ấm áp vây quanh.
Trên thế giới này còn có những người đụng chuyện không cần phải giải thích, thậm chí lựa chọn tin mình vô điều kiện, không phải chính là hạnh phúc nhất sao?
Tần Chỉ Ái biết như vậy nhưng vẫn nói với Cố Dư Sinh: “Những bức ảnh kia là lúc em làm diễn viên đóng thể phải quay phim, nhưng mà cảnh tượng cực kỳ mờ ám kia đã bị chỉnh sửa lại hết rồi.”
“Ừ…” Cố Dư Sinh như đang suy nghĩ chuyện khác, chỉ ừ khá qua loa.
Qua một lát, Cố Dư Sinh mới nói tiếp: “Tiểu Ái, chúng ta đến Thượng Hải đi!”
“Anh muốn em cùng đi công tác với anh sao?” Tần Chỉ Ái cho rằng hắn phải đi công tác.
“Không, không phải đi công tác mà là ở lâu dài.”
Tần Chỉ Ái sửng sốt.
“Thượng Hải cũng gần Hàng Châu, em cũng có thể về thăm mẹ thường xuyên hơn.”
Tần Chỉ Ái nghe thấy câu này, hoàn toàn có thể hiểu được ý của Cố Dư Sinh.
Là vì ông không thích cô, hắn sợ cô cứ tiếp tục ở đây sẽ phải chịu nhiều oan ức nên mới nghĩ đến chuyện dọn đi với cô sao?
“Anh cũng đã ở Thượng Hải một năm, chi nhánh của Cố thị đều có ở bên kia, cũng có vài thị trường bất động sản nhưng nếu em không thích, chúng ta có thể ở khu gần sông Hoàng Phổ, hoặc là nhà ở Giang Cảnh, hai ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019899/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.