Có thể là Cố Dư Sinh muốn dành cho hai người họ một không gian riêng nên đã để quản gia đi rồi.
Hắn đặt cô ở trước cửa nhà, vừa hôn vừa giơ tay bấm mật khẩu vào nhà.
Tiếng răng rắc vang lên, hắn kéo cô vào lòng, dùng sức cắn môi dưới của cô, mở cửa xong liền đẩy cô vào nhà.
Hắn ôm lấy cô đặt trên tủ giày, trước sau vẫn hôn riết lấy cô, tay lại sờ soạn cởi giày của cô ra, ném xuống đất xong, lại đá giày của mình lung tung, cũng chẳng cần mang dép lê, đã ôm cô đi về phía cầu thang.
Từ cửa đến cầu thang, từ cầu thang đến trước cửa phòng ngủ, Cố Dư Sinh đạp cửa, ôm Tần Chỉ Ái vào xong, cửa phòng liền đóng lại, hắn lại không thể chờ được mà bắt đầu cởi quần áo của cô.
Chờ đến bên giường, hắn và cô coi như đã “trực tiếp gặp lại”
Hắn đè cô trên giường, dùng sức hôn môi của cô, không thể chờ thêm nữa trượt đến cổ của cô, đến tai, xương quai xanh… trên đường đi thẳng xuống dưới, hầu như hắn đều để lại dấu vết của bản thân, hắn hôn khắp da thịt cô, thân thể của cô càng run dữ dội hơn, mãi đến khi môi hắn quay trở lại môi cô, hai người không biết đã hôn nhau sâu sắc bao lâu, bao nhiêu lần, hô hấp quấn lấy hô hấp của đối phương, hôn cực nóng mà lại điên cuồng.
Hô hấp của hắn thay đổi rõ ràng, trở nên ồ ồ, có chút mờ ám trêu người.
Hắn đã nhẫn nhịn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019857/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.