Khen cũng đã khen, chúc phúc cũng đã chúc phúc rồi, chuyện thuần khiết trong sạch gì đó cũng đã giải quyết xong… Suy nghĩ một chút, cũng đủ chừng mực rồi, đã xong chuyện.
Chỉ tiếc, trong thế giới của Cố Dư Sinh, có thể trêu chọc người khác chính là điều vui nhất, nên được voi đòi tiên.
Hắn có thể thấy Lương Đậu Khấu rất khó chịu, nhưng vẫn muốn đả kích cô ta: “Những gì nên nói cũng đã nói xong rồi tôi hy vọng từ bây giờ, mọi người có thể dừng chuyện này lại ở đây, bởi vì tôi yêu cô ấy nên tôi muốn bảo vệ cô ấy thật tốt, tôi không mong rằng trong tương lai lại có những lời đồn tương tự khiến tình cảm của chúng tôi bất hòa, lại khiến cô ấy buồn tủi, đồng thời, tôi cũng muốn ở đây, nói với cô ấy một câu…”
Nếu ban đầu Cố Dư Sinh xin lỗi vì muốn bức Lương Đậu Khấu xin lỗi với Tần Chỉ Ái nhưng khi lúc hắn sắp nói lên hai chữ “Xin lỗi” này, hắn thật sự thật lòng nhìn thẳng vào máy quay phim, rõ ràng nói từng chữ: “Xin lỗi.”
Lúc này Lương Đậu Khấu thấy Cố Dư Sinh đã nói xin lỗi rồi, cô có trăm ngàn lần không muốn cũng không thể không nói, cũng ép mình làm ra vẻ thành khẩn lắm, sau khi Cố Dư Sinh nói xong, cũng mở miệng theo, âm thanh còn có chút run rẩy vì tức giận: “Ờ đây tôi cũng phải nói với anh Dư Sinh và người yêu của anh ấy lời xin lỗi, vì chuyện của tôi mà gây phiền hà cho mọi người.”
......
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019843/chuong-707.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.