Không nghĩ đến ông, không nghĩ đến Lương Đậu Khấu, không nghĩ đến những tin tức kia, chỉ nghĩ đến hắn và cô… Tần Chỉ Ái tinh tường biết rõ, mình đã bị Cố Dư Sinh thuyết phục.
Cô đã yêu hắn nhiều năm như vậy nhưng có nằm mơ cô cũng không dám tưởng tượng có một ngày hắn sẽ hỏi cô những câu này.
“Yêu”, “đồng ý” ba chữ đơn giản như vậy nhưng vì tâm tình quá mức phức tạp nên cô không thể nào nói nổi, chỉ gật đầu với Cố Dư Sinh, một cái gật đầu rất nhẹ.
Hắn thấy cô gật đầu, cũng gật gù theo hai cái: “Em còn yêu anh thật sao?”
Lần này, cũng không chờ cô trả lời, hắn lại tiếp tục nói: “Tiểu Ái, chờ anh một chút được không?”
“Ở Hàng Châu chờ anh một chút, rất nhanh, rất nhanh thôi anh sẽ xử lý tốt chuyện kia, rước em về Bắc Kinh.”
Dừng một chút, Cố Dư Sinh sợ Tần Chỉ Ái không tin hắn, lại nói “Anh nhất định sẽ quay lại đón em, trở lại sớm nhất có thể.”
So với những chuỗi dài trước đây, lúc này lời của hắn lại có chút chắc chắn mà kiên quyết.
Tần Chỉ Ái biết hắn phải xử lý chuyện của Lương Đậu Khấu, cô khẽ vuốt cằm với hắn, vì cảm động mà mắt còn đẫm lệ.
Cố Dư Sinh đưa tay ra, lau nước mắt cho cô, hỏi: “Em tin anh không?”
Tần Chỉ Ái biết rõ hắn sẽ quay về đón cô, cô liền “Ừ” nhẹ với hắn một tiếng, qua một lát lại nói: “Tin.”
Mặt mày đẹp trai của Cố Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019823/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.