Taxi dừng lại, Tần Chỉ Ái bước về phía trước một bước, lúc chuẩn bị mở cửa xe, Cố Dư Sinh phản xạ có điều kiện đưa tay ra nắm lại cổ tay của cô.
Tần Chỉ Ái căng thẳng, không dám quay đầu lại vì trong mắt cô đã che kín một tầng sương mù.
“Tần Chỉ Ái.”
Cố Dư Sinh kêu tên của cô, dừng một chút, mới lên tiếng: “Chăm sóc bản thân cho tốt.”
Quen biết em nhiều năm như vậy tuy rằng anh chưa thể nào chăm sóc em được gì, nhưng vẫn muốn nói với em một câu, hãy chăm sóc tốt cho bản thân mình.
Đôi mắt Tần Chỉ Ái đau xót, nước mắt lăn xuống, phải cố gắng lắm cô mới có thể nói được câu: “Em biết rồi!”
Em sẽ chăm sóc bản thân, chăm sóc con của chúng ta thật tốt.
Nước mắt rơi càng nhiều như một chuỗi trân châu bị đứt, Cố Dư Sinh cố gắng cười, giọng nói cũng nhiễm ý cười: “…Cố tổng, anh cũng vậy, phải chăm sóc bản thân mình thật tốt.”
Những năm tháng sau này, có thể em sẽ không thể trốn ở phía sau anh, không còn cơ hội để trốn ở xa xa nhìn bóng lưng của anh nữa.
Lúc em không ở bên cạnh anh, anh cũng phải chăm sóc tốt cho bản thân mình, như vậy… như vậy em mới có thể yên tâm.
Cố Dư Sinh mím môi, dùng sức mà mím, lại không trả lời cô.
Chăm sóc bản thân thật tốt?
Hắn yêu cô sâu đậm, cô là tất cả của hắn, hắn đã mong chờ những năm tháng tốt đẹp hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019749/chuong-660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.