Hắn vốn cho rằng Tần Chỉ Ái chỉ là người bạn một thời gian ngắn của hắn, nhưng không ngờ hắn lại có thời gian 8 năm quen biết người bạn này.
Tám năm nay, trước khi hắn gặp Tiểu Phiền Toái, chưa từng nghĩ đến chuyện yêu thương, nhưng lại làm bạn với cô 8 năm trời, còn là chủ động với viết thư cho cô...
Hắn và cô nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó,... A đúng rồi, suýt nữa hắn đã
quên, cô có một người đàn ông mà cô yêu thích nhiều năm, người đàn ông kia là ai?
Trong nháy mắt Cố Dư Sinh có chút vui mừng vì hắn đã không đứng ra nhận mình làS Quân.
Mọi người đều như vậy, trong lòng có chuyện gì thà nói cho một người xa lạ biết nhưng cũng không muốn người ở bên cạnh mình biết quá nhiều.
Dừng xe ở khách sạn, Cố Dư Sinh ném chìa khóa cho nhân viên lướt qua sảnh khách sạn, bấm nút thang máy, đi thẳng lên phòng mình.
Lấy thẻ phòng, mở cửa, Cố Dư Sinh nhanh chóng cởi Âu phục, ngồi trước bàn đọc sách, tìm giấy bút, liền viết thư hồi âm cho Tiểu A.
“Tiểu A, tôi không thể đến chỗ hẹn được, thành thật xin lỗi cô.”
“Bởi vì lúc đó nhận được nhiệm vụ khẩn cấp, sáng sớm ngày Sơ Tam tôi đã phải rời khỏi Thượng Hải rồi.”
“Lần này đề nghị của tôi quá đột ngột, đến lúc hẹn lại gặp biến cố, cô cũng biết đó, trong bộ đội quân lệnh như núi không thể cãi lại được, mặc kệ thế nào, lần này đều là tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019617/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.