Cố Dư Sinh và Lục Bán Thành.
Hai người hình như là vừa ăn xong trên lầu, vừa nói vừa cười với một vài người nữa xấp xỉ tuổi họ, đi ra từ thang máy.
Bọn họ đều ăn mặc rất chỉnh tề, mỗi người đầu mặc âu phục thẳng tắp, hình như họ nói chuyện cũng rất thân thiết, không phải kiểu khách sáo như bàn việc với đối tác, Tần Chỉ Ái nghĩ hình như đó là họp mặt bạn bè gì đó.
Có hai người Tần Chỉ Ái không quen, đi đến trước quầy thu ngân, hình như là để tính tiền.
Có hai người uống nhiều rồi, chân bước lảo đảo về phía nhà vệ sinh.
Cố Dư Sinh và Lục Bán Thành thêm một người cô không quen nữa đứng ở cạnh chỗ trống gần thang máy nói chuyện.
Không biết bọn họ nói chuyện gì, Cố Dư Sinh từ trước đến nay rất ít cười giờ lại cong môi, lấy một điếu thuốc trong túi ra lấy một cái đưa đến bên miệng xong lại mời Lục Bán Thành và người kia.
Ba người đàn ông mỗi người cầm một điếu thuốc, rất nhanh xung quanh họ liền lượn lờ khói thuốc.
Hai người đàn ông đi tính tiền đã xong việc, mới cất bước đi về phía cửa.
Bọn họ đúng lúc đi ngang qua chỗ Tần Chỉ Ái ngồi, lúc cách còn khoảng mười mét, không biết Lục Bán Thành đưa lưng về phía Cố Dư Sinh nói gì, hắn ngậm thuốc lại nổi lên một vệt cười khẽ, không nhận những lời Lục Bán Thành nói, Lục Bán Thành chỉ nhún vai một cái, liền đúng lúc nhìn thấy Tần Chỉ Ái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019607/chuong-589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.