🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Tiểu A, Tết năm nay có thể tôi sẽ đến Thượng Hải làm nhiệm vụ, cô ở Hàng Châu sao? Cũng gần, có cơ hội thì ngày mùng ba, ở nhà hàng Gia Uyển gặp mặt một lần đi.”

“Kỳ thật tôi không có ý gì, chẳng qua chúng ta đã liên lạc thư từ nhiều năm như vậy, bỗng nhiên tôi muốn thực tế một chút, bỗng nhiên muốn gặp cô một lần, cũng không uổng quãng thời gian chúng ta đã quen nhau.”

Mặt sau thư hắn còn viết cụ thể số bàn, và thời gian.

S Quânhình như sợ cô không đến, sau khi viết địa chỉ nơi gặp mặt xong lại viết thêm một câu: “Ngày đó tôi sẽ đến đúng giờ chờ cô ở Gia Uyển, không gặp không về.”

......

Ngày mùng ba năm nay cách thời gian Hứa Ôn Noãn tổ chức lễ cưới ởBalichỉ còn 18 ngày.

Ngày đó ở Bắc Kinh, tuyết rất lớn.

Ngày đó ở Hàng Châu, trời xanh mây trắng.

Ngày đó ở Thượng Hải và Hàng Châu, khí trời giống như có chút nhung nhớ nhau.

Ngày đó ở Thượng Hải xuất hiện một chuyện lớn giữa Tần Chỉ Ái và Cố Dư Sinh.

Trùng hợp là chính vào ngày đó ở Bắc Kinh, giữa Ngô Hạo và Hứa Ôn Noãn cũng xảy ra một chuyện cực kỳ lớn.

Chỉ là trong một ngày có hai chuyện lớn xảy ra cùng một lúc, Tần Chỉ Ái chỉ biết là Ngô Hạo vào Hứa Ôn Noãn xảy ra chuyện, nhưng cô lại không biết ở Thượng Hải đã xảy ra chuyện lớn gì đối với Cố Dư Sinh, chỉ cho rằng đó là một sự trùng hợp.

......

Mùng hai tết, đáng lý ra con rễ tương lai Ngô Hạo phải đến Hứa gia chúc tết thì hắn lại có một khách hàng lớn quan trọng nào đó đến Bắc Kinh nên ngày chúc tết dời đến ngày mùng ba.

Buổi sáng Sơ Tam hôm đó, Hứa Ôn Noãn thức dậy rất sớm.

Không biết có phải là trực giác trời sinh cho phụ nữ hay không, hay là do kinh nguyệt của cô sắp tới, mí mắt của cô giật rất nhiều, trong lòng Hứa Ôn Noãn liền hoang mang rối loạn, luôn cảm thấy hình như có chuyện gì đó sắp xảy ra.

Kỳ thật trong lòng Hứa Ôn Noãn biết rất rõ, cô có cảm giác như vậy là do mấy ngày trước cô đã hẹn rõ ràng với Ngô Hạo đi xem phim nhưng cuối cùng Ngô Hạo vẫn có chuyện mà lỡ hẹn.

Ban đầu, cô còn cho là Ngô Hạo từ Thượng Hải về Bắc Kinh lập nghiệp nên mới có nhiều vấn đề cần phải giải quyết, hồi đó bọn họ cũng đã từng rất mệt, mỗi ngày quay tới quay lui còn chưa ăn nổi một bữa cơm.

Có thể khi đó, mỗi ngày họ đều có thể gặp nhau, có thể cho đối phương một cái ôm ấm áp, một nụ hôn nhẹ nhàng.

Mở công ty, về ngoại giao không thể thiếu được xã giao bên ngoài.

Đàn ông mà, thà bỏ tiền thuê thư ký đi theo mình ra ngoài xã giao cũng không muốn để mình yêu phải tiếp rượu người khác, nhưng khi đó mặc kệ Ngô Hạo xã giao đến trễ thế nào, cũng không cần biết bận rộn ra sao, hắn đều nhắn tin cho cô, có khi thì gọi điện thoại, sau đó kiên trì ngày nào cũng “Chào buổi sáng”, rồi lại “Chúc ngủ ngon.”

“Bà xã, ngày hôm qua anh uống nhiều rượu quá, bây giờ khó chịu hà.”

“Bà xã, em ngủ chưa? Anh vừa về tới nhà hà.”

“Bà xã à, anh mua món nướng mà em thích nè, lát nữa anh đưa qua cho em, em xuống lầu lấy nha.”

Sau đó, công ty của Ngô Hạo phát triển theo chiều hướng ngày một tốt lên, hắn càng phải xã giao nhiều hơn, có lúc sẽ quên nhắn tin, có lúc sẽ quên gọi điện thoại cho cô, cô cuối cùng cũng tức giận: “Bà xã, anh uống quá nhiều rồi, xin lỗi em.”, “Bà xã, xin lỗi, điện thoại của anh hết pin rồi.”, “Bà xã, xin lỗi…”

Ban đầu là một tháng một câu xin lỗi, sau đó phát triển thành nửa tháng, cho đến bây giờ, hầu như mỗi ngày Hứa Ôn Noãn đều có thể nghe hai chữ xin lỗi mỗi ngày từ miệng Ngô Hạo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.