Cô đi đến nhà vệ sinh, dọn sạch những que thử thai, gom vào một túi rác, sau đó mang túi rác ra cửa.
Cô đi thang máy đến lầu một, vừa bước ra khỏi thang máy hai bước, Tần Chỉ Ái cúi đầu, cô còn chưa cởi giày cao gót ra, sau đó lại sờ sờ bụng dưới bằng phẳng, cầm túi rác trong tay vứt xong, lại đi thang máy lên đổi thành đôi giày vải trắng.
Trên đường tìm quán ăn, Tần Chỉ Ái lại phân tích tình hình hiện nay một hồi.
Đầu tiên cô còn chưa kết hôn, Cố Dư Sinh đã kết hôn, đứa bé trong bụng cô chắc chắn sinh ra sẽ không có cha.
Thứ hai, cô không có tiền, nuôi một đứa trẻ là một việc đầu tư dài hạn, nếu như muốn sinh đứa bé này sợ là sau này cuộc sống của cô sẽ gặp nhiều khó khăn.
Cuối cùng, cô còn chưa chuẩn bị tâm lý làm mẹ người ta.
Nói tóm lại, cách làm lý trí nhất lúc này chính là nhân lúc nó chỉ mới là một giọt máu mà phá đi.
Cứ nghĩ như thế, lúc Tần Chỉ Ái ăn chút gì đó, vẫn không kìm lòng được mà tránh xa những món không tốt cho thai nhi, thậm chí lúc đang đợi món ăn, cô còn lấy điện thoại di động ra tra xem phụ nữ có thai cần phải làm những gì.
Tâm tình xoắn xuýt, Tần Chỉ Ái vẫn phải cố lấp đầy cái bụng trống không.
Đi ra khỏi quán ăn, buổi tối gió lạnh, cả người cô lại tỉnh táo hơn rất nhiều.
Cô đứng ven đường, nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019588/chuong-580.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.