Tần Chỉ Ái theo phản xạ có điều kiện quay đầu lại, người đàn ông vừanói bên tai cô không biết đã đi đâu, cô chỉ nhìn thấy những người phíasau đang vác bao lớn bao nhỏ ra xe lửa.
Bởi vì lúc tới lượt Tần Chỉ Ái đã có chút lâu, ảnh hưởng đến việc kiểm soát nên nhân viên kiểm soát không nhịn được hối thúc cô.
Lúc này cô mới định thần lại, móc chứng mình nhân dân ra đi vào trạm xe lửa.
Cô ngồi trên tàu hỏa nhưng lại không yên lòng, cô gọi điện thoại về nhà,mãi đến khi cô xác định được mẹ mình không có xảy ra chuyện gì thì mớicúp máy.
Lúc cô đến Bắc Kinh đã là 8 giờ tối.
Trên đường vềTần Chỉ Ái vẫn luôn không yên tâm, lúc đi tàu điện ngầm về nhà trọ đãlên nhầm tàu, đợi đến khi cô nhận ra đã đến khu Đông Ngụ Hoàn.
Lộtrình vốn chỉ cần tốn bốn tiếng đồng hồ để có thể về tới nhà, nhưng côlại phải đi thêm hai giờ nữa mới về được đến khu cô và Hứa Ôn Noãn ở.
......
Lần thứ nhất có thể nói là cô xui xẻo.
Nhưng đến lần thứ hai, Tần Chỉ Ái đã không cho là vậy nữa rồi.
Buổi tối cô ngủ không yên, nằm mơ nhìn thấy mẹ máu me đầm đìa nằm trên đường lớn, sau đó cô liền giật mình tỉnh dậy, cô mở đèn, tựa đầu lên giường,hít thở nặng nhọc rất lâu, tim mới có thể đập lại bình thường.
Cô không còn buồn ngủ nữa, ngồi chờ đến khi trời sáng mới gọi điện thoại về cho mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019581/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.