“Vâng”, Tiểu Vương sửng sốt một chút, đồng ý.
Đi theo Cố Dư Sinh lâu như vậy, khiến Tiểu Vương cũng trở nên khôn khéo, chỉ một câu dặn dò nhưng Tiểu Vương có thể hiểu rõ ý sau lời nói kia của Cố Dư Sinh.
Hắn đứng bên giường một lúc, không nhịn được nói những lời trong lòng ra: “Cố tổng, anh hoài nghi… thư ký Tần không phải chỉ vô tình bị bắt sao?”
Cố Dư Sinh không lên tiếng, rũ mi mắt, để Tiểu Vương biết câu trả lời cho câu hỏi của hắn là “ừ”.
Nhưng mà… Tiểu Vương không hiểu rõ: “Có thể đây là chuyện trái với pháp luật, có thể dính dáng đến thế giới ngầm, muốn bọn chúng làm việc phải bỏ ra một cái giá rất cao,… Cố tổng, Thư ký Tần chỉ là một cô bé thư ký nhỏ, thân thế sạch sẽ, còn chưa tốt nghiệp đại học,… có chỗ nào đáng để người ta dùng nhiều tiền như vậy để hại cô ấy?”
“Đúng vậy, cô ấy có gì đáng để người khác phải dùng số tiền không phải là nhỏ để đối phó?”
Tiểu Vương ngẩn người, liền hiểu câu hỏi ngược lại của Cố Dư Sinh này là có ý gì.
Tiểu Vương tỉnh ngộ gật gật đầu, sau đó lại hỏi: “Cố tổng, anh có thể đoán được là ai ra tay hại thư ký Tần không?”
Tiểu Vương đi theo hắn nhiều năm như vậy, chưa bao giờ làm chuyện mà hắn không nắm chắt, nếu đã tra, chắc hẳn trong lòng hắn đã có đối tượng hoài nghi rồi.
Lúc nãy nghĩ việc công đã lâu, lại còn đang phải truyền nước biển,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019558/chuong-565.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.