Ngay sau đó bên tai liền truyền đến tiếng vang lẻng xẻng liên hồi, sau đó Tần Chỉ Ái cảm thấy cánh tay và trước ngực mình, toàn bộ đều bịthấm ướt. Trên mặt bàn đá cẩm thạch lạnh lẽo, nhiệt độ của nước trà và cà phê rơi xuống tuy bớt nóng rất nhiều, nhưng vẫn mang theo nhiệt độ, khiến cho da thịt cảm thấy từng cơn đau.
Lúc Tần Chỉ Ái ngã xỉu, một chân bên bàn trà. Cả người đều đau, khiến cho trên trán cô toát ra một trận mồ hôi lạnh.
Cô nhịn không được thở một hơi dài, còn chưa kịp thở xong, bên tai liền truyền đến tiếng la sợ hãi của Lương Đậu Khấu: “A!”
......
Gọi điện thoại cho Cố Dư Sinh xong, vừa mới chuẩn bị quay trở lại phòng nước trà tiếp tục ăn cơm, thì Tiểu Vương đang lúc đi qua ban bí thư,thì nghe thấy tiếng la sợ hãi, hắn chưa kịp nghĩ nhiều liền vọt tớitrước cửa văn phòng Cố Dư Sinh, đẩy cửa ra một cái, vội vàng lên tiếng:“Làm sao......”
Lời hắn còn chưa nói xong, LươngĐậu Khấu nhảy lên từ trên sô pha, giọng điệu cao sợ hãi, như muốn hậnkhông thể cho cả mọi người trong công ty biết Tần Chỉ Ái phạm sai: “Tầnbí thư, cô muốn làm gì?”
Tiểu Vương nhíu nhíu mày, vội vàng đóng cửa lại, chậm rãi đi vào, hắn vừa mới chuẩn bị mở miệng gọi“Cố lão tiên sinh, Lương tiểu thư”, thì Lương Đậu Khấu quay đầu nhìnhắn, sau đó chỉ vào Tần Chỉ Ái đang chật vật gục trên bàn trà, kiện cáo: “Vương tài xế, cậu có biết vừa rồi có biết bao nhiêu nguy hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ep-yeu-100-ngay-manh-me-yeu-nhau-100-ngay/2019458/chuong-513.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.